Đường Tam tới nơi này làm công đương nhiên không phải vì tiền, mà vì có thể nhìn thấy Mỹ công tử. Hắn không nhanh không chậm quét sạch, trước sau duy trì tần suất ổn định.
Mao lão đứng bên cạnh nhìn trong chốc lát, đối với biểu hiện như vậy, hắn tương đối hài lòng. Ít nhất có thể nhìn ra, tiểu tử này không phải là người vội vàng xao động.
Nửa giờ sau, Mao lão rời đi. Đường Tam một mình ở chỗ này chậm rãi quét.
Trên thực tế, ở chỗ này làm công khá buồn tẻ, nhưng đối với Đường Tam thì không. Hắn có chút kinh hỉ, chỗ này có thiên địa linh khí rất nồng đậm, hẳn là bên trong thành Gia Lý có trận pháp gì đó gia tăng thêm thiên địa linh khí. Hắn một bên quét dọn, một bên lặng lẽ vận chuyển Huyền Thiên Công, hấp thu những linh khí này tẩm bổ thân thể mình, cũng coi như là một phương thức tu luyện.
Đường Tam một chút cũng không nóng nảy, cứ như vậy chậm rãi quét dọn, chậm rãi hấp thu thiên địa linh khí, vận chuyển Huyền Thiên Công.
Từ khi phục dụng Long Cân Quả, thân thể biến hoá, hắn cũng vận chuyển Huyền Thiên Công rèn luyện thân thể, mà không giống trước kia cố ý che giấu bản thân mà làm mình trở nên gầy yếu.
Qua buổi sáng ở chỗ này quét dọn, khi Mao lão đến tìm hắn thì thấy quảng trường sạch sẽ gần như không có bụi. Lúc này, Đường Tam đang thanh lý những đồ bỏ đi. “Nên đi ăn cơm, ngươi quét hết cả buổi sáng sao?” Mao lão có chút kinh ngạc nhìn đứa bé trước mặt này.
Đường Tam xoa xoa mồ hôi trên trán, mỉm cười nói: “Con đem lá rụng cùng cỏ dại thu dọn một lát cho xong đã.”
“Ân, đi ăn cơm thôi.” Mao lão nói.
Đồ ăn trong học viện là thống nhất, ít nhất đối với những nhân viên như bọn họ là vậy, cơm rau dưa, Đường Tam cũng quen rồi, khẳng định kém hơn so với học viện Cứu Thục. Trước khi đi, Trương Hạo Hiên có nhắc hắn có thể mang cơm của mình, nhưng Đường Tam không mang, như vậy quá dễ làm người khác chú ý, mấy người làm công ở chỗ này sẽ có suy nghĩ như thế nào?
Trong quá trình ăn cơm, Mao lão không nói gì, Đường Tam cũng không nói.
Ăn cơm xong, Đường Tam yên lặng thu thập chén đũa, sau đó tìm một chỗ ngồi xuống, khoanh chân suy nghĩ.
Nghỉ ngời chừng hai giờ, Đường Tam lại lần nữa cầm chổi cùng công cụ vệ sinh đi đến quảng trường trước Lầu Dạy Học Chính, tiếp tục quét sạch.
Mao lão đối với thói quen không thích nói chuyện của Đường Tam dường như nhận thức, ánh mắt nhìn Đường Tam trở nên nhu hoà hơn nhiều. Trước kia công việc này cũng có người làm, chỉ là quét sạch mà thôi, hai giờ là có thể hoàn thành, buổi chiều chỉ cần khoảng một giờ. Cho nên, công việc này không tính là quá mệt.
Nhưng Đường Tam dùng gần bốn giờ buổi sáng để quét, giữa trưa cũng chỉ nghỉ hai giờ đã liền đi rồi, điều này làm cho Mao lão cảm thấy đứa bé này rất cẩn thận.
Hắn nào biết, Đường Tam chỉ là ở quảng trường chờ một người nào đó hơi lâu a!
Sáng hôm nay, Đường Tam không có nhìn thấy Mỹ công tử. Quảng trường Lầu Dạy Học Chính bên này có rất ít đệ tử Yêu Quái Tộc xuất hiện, ngẫu nhiên chỉ có thể chứng kiến vài tên, nhưng cũng chỉ đi ngang qua mà thôi. Đường Tam cũng không vội, hắn chỉ cần biết Mỹ công tử ở chỗ này học tập là đủ rồi, nhất định có thể gặp được nàng. Học viện có lớn hơn, cũng chỉ là một phạm vi hữu hạn mà thôi.
Một ngày làm công trôi qua, khi Mao lão xuất hiện kiểm tra vào buổi tối, lập tức có cảm giác toàn bộ quảng trường đều trở nên rực rỡ tươi mới.
Trên mặt đất một cọng cỏ cũng không có, cực kỳ sạch sẽ. Nhất là cây cối xung quanh đã được tu bổ đơn giản, nhìn qua có một cảm giác hài hoà.
Kiếp trước, Đường Tam sử dụng chủ yếu là vũ hồn Lam Ngân Thảo, về sau tiến hoá thành Lam Ngân Hoàng, chính là thực vật chi vương. Đối với thực vật, hắn có cảm giác thân hoà trời sinh. Đây cũng là lý do hắn chọn Thanh Ngọc Đằng làm lạc ấn thứ sáu, hắn hy vọng khi mình dần mạnh mẽ hơn có thể vận dụng được một ít năng lực ở kiếp trước. Những năng lực này hắn mới thân thuộc nhất!