” Các ngươi không cần phải bắt giữ cũng được … Ta chỉ nói rằng nếu như phát hiện ra sự xuất hiện của The Demon thì hãy báo cáo cho hải quân bọn ta .” Sengoku cắn răng , cố gắng kìm xuống sự tức giận nói .
” Vậy sao ? Hình như nếu như ta nhớ không nhầm thì hai người đó có khả năng dịch chuyển qua các cảnh cổng ? Ngươi không nghĩ rằng trong lúc các ngươi đi đến nơi đó thì bọn hắn đã biến đi đến nơi nào rồi sao ? ” Moriah nhếch mép nhìn ông nói .
” Các ngươi … ”
” Nguyên soái Sengoku , hãy để cho ta tiếp tục phần việc ngày hôm nay … ” Kiyoshi mỉm cười nhìn ông rồi chờ đợi cho đến khi Sengoku đã bình tĩnh lại thì mới đi tới chỗ của ông và cầm lấy sấp giấy tờ từ trong tay của Sengoku .
” Như những gì các ngươi đã được Nguyên soái Sengoku nói , The Demon chính là hai mục tiêu cần được đặt lên hàng đầu . Bởi vì tính ưu tiên và độ nguy hiểm của The Demon nên Chính phủ Thế giới ban lệnh rằng các ngươi không cần thiết phải trực tiếp bắt giữ bọn hắn mà có thể nhanh nhất báo cáo cho chi bộ hải quân gần nhất . Về việc hai người bọn hắn có khả năng dịch chuyển qua từng nơi thì sẽ được hải quân cố gắng giải quyết và thu hẹp phạm vi bọn hắn có thể di chuyển . ” Kiyoshi nhìn bọn hắn , mỉm cười ôn nhu nói .
Bảy người bọn hắn đều ngạc nhiên nhìn Kiyoshi , không đoán trước được những lời nói của anh . Sau đó bọn hắn nhìn sang gương mặt đầy tự hào của Sengoku và phần nào đó đoán được tầm quan trọng của anh trong hải quân .
” Ngươi là ? ” Doflamingo thích thú cùng tò mò nhìn chằm chằm Kiyoshi . Mặc dù chỉ qua bằng chiếc kính kì lạ kia của hắn nhưng nếu người đối diện là một hải quân bình thường thì chắc chắn tên hải quân đó sẽ không thể nào hành động bình thường được … Nhưng đây là Saito Kiyoshi , một Chuẩn tướng có tiềm lực là Đô đốc hoặc thậm chí là lớn hơn , Thủy sư Đô đốc … đồng thời là một mảnh linh hồn của Sakumi Haruto . Ánh mắt của Doflamingo , người em trai cưng của anh không hề có bất cứ ảnh hưởng nào đến anh.
” Ta là Chuẩn tướng Saito Kiyoshi , rất vui được biết ngươi , Donquixote Doflamingo .” Kiyoshi bình tĩnh mỉm cười nhìn hắn khiến cho Doflamingo hơi sững người nhưng nhanh chóng cười nhẹ .
” Fufufufu … ”
” Và chúng ta sẽ tiếp tục với chủ đề tiế- ” Chưa kịp nói xong thì anh bị cắt ngang bởi tiếng mở cửa . Tất cả ảnh mắt của mọi người đều nhìn qua và nhìn thấy hai con người lạ mặt bước vào bên trong .
Cả hai người này đều có gương mặt giống hệt nhau , chắc chắn đây chính là một cặp sinh đôi . Mái tóc màu đen tuyền cùng với đôi huyết mâu âm trầm cùng vô cảm khiến cho những Thất vũ hải tưởng rằng đó chính là hai người . Làn da trắng bệch như tuyết khiến cho hai người nhìn như ma cà rồng . Toàn bộ bộ đồng phục của hai người hiện giờ đều là màu đen từ trên xuống dưới càng khiến cho cả hai trở nên âm trầm và bí ẩn .
Sengoku chính là người nhận ra thân phận của hai người ngay khi vừa nhìn thấy .
” Các ngươi … ”
” Ngũ Lão Tinh có lệnh triệu tập ngươi , Nguyên soái Sengoku … ” Người phụ nữ lạnh lùng nói , mái tóc dài màu đen được búi cao lên một cách cẩn thận và gọn gàng .
” Ngũ Lão Tinh ? ” Sengoku nhướng mày rồi thở dài , quay đầu nhìn sang hai người thì đột nhiên khựng lại khi nghe thấy giọng nói của Kurenai .
” Kyoko , ngươi dường như càng muốn trở thành một cái bóng thực thể sao ? ” Giọng nói lạnh nhạt của cô vang lên bên tai bọn hắn .
” … ” Người phụ nữ tên Kyoko quay đầu nhìn sang Kurenai , đôi huyết mâu hiện lên sự vô cảm đáng sợ .
” Đã lâu không gặp , Itachi … ” Kiyoshi gật đầu lịch sự nhìn người nam nhân giống hệt Kyoko kia .
” Đã lâu không gặp , Kiyoshi … ” Người nam nhân cũng gật đầu chào lại .
” Chờ đã ! Kiyoshi , Kurenai ! Các ngươi quen bọn hắn !? ” Sengoku trợn tròn mắt nhìn hai người ,
” Ngài cũng có thể nói là vậy . Bọn ta đã từng chạm mặt khi đang làm nhiệm vụ … ” Kiyoshi nói .
” Ngươi có còn nhiệm vụ nào tới đây ? ” Kurenai nhướng mày hỏi .
” Không … ” Kyoko lắc đầu nhìn cô .
” Ngươi còn nợ ta một trận đấu … ” Kyoko hơi trợn to mắt nhìn cô rồi quay trở lại sự vô cảm lúc trước .
” Tại sao ngươi không đi tìm những người khác ? “
” Chỉ còn một mình ngươi là ta chưa đối chiến .”
” … Được .”
Saito Kiyoshi và Izanagi Itachi quay đầu nhìn hai người em gái của mình đang nhìn chằm chằm với nhau với ánh mắt nghiêm trọng nhất mà thở dài .
” Thật sự không thể nào yên được … “