Tống Minh vẫn thấy có người theo dõi hắn, cái loại ánh mắt tìm tòi nghiên cứu này đủ để cả người hắn khó chịu, vì thế tìm chỗ vắng người, ngồi xuống bên quầy bar.
Gọi người pha chế rượu cho một ly hắn thường uống, Tống Minh bắt đầu tìm người chung quanh.
Nơi đó không có, nơi kia cũng không có, mà ngay cả nơi lúc trước gặp được Lăng Tiêu cũng có hai nam nhân khí công mạnh mẽ đang hôn nhau.
Tìm nửa ngày cũng không tìm được người, ngược lại biến thành có vài kẻ thoạt nhìn giống Alpha theo dõi hắn, Tống Minh chạy nhanh đeo kính râm lên che khuất ánh mắt, cúi đầu làm bộ như không phát sinh chuyện gì.
“Hảo, đi một người sao?” Một đạo thanh âm trầm thấp truyền tới, một thân hình cao lớn đem ánh sáng trước mặt che khuất.
Tống Minh làm bộ như rất lạnh mạc giương mắt nhìn thoáng qua, mẹ đản… Người tới mặc đồ đen toàn thân, khuôn mặt cương nghị, thân cao lại cường tráng, mơ mơ hồ hồ còn có chút áp lực…
Này đúng là Alpha! TMN, biết vậy liền không nên đến quán bar nhiều Alpha! Tuy rằng bề ngoài hiện tại của hắn là Beta, nhưng bên trong thì không chắc…
“Ngươi hảo a, ta không đi một người.” Tống Minh mở miệng cự tuyệt, sợ Alpha trước mắt ngửi được khí tức lạ thường dưới mùi nước hoa Beta.
“A?” Alpha khóe miệng bứt lên mỉm cười, biểu tình kia thế nhưng tuyệt không tin tưởng lời Tống Minh nói.
Trán Tống Minh đều đổ mồ hôi lạnh, ánh mắt sau kính râm hạ nhanh chóng quan sát chung quanh, đột nhiên nhìn đến gian ghế lô cuối cùng, có người lắc lắc rời khỏi, một bộ uống say không còn biết gì, cửa cũng không đóng chặt, liền nghiêng ngả lảo đảo đi buồng vệ sinh.
Tống Minh lập tức có chủ ý, phỏng chừng trong ghế lô kia người khác cũng đều uống say rào rạt, hắn trước tiên tiến đến nơi đó trốn trong chốc lát, so với bây giờ tốt hơn nhiều.
Vì thế Tống Minh lập tức đứng lên, hướng phía nam nhân uống rượu say kia chào hỏi.
“A, lão huynh, nguyên lai ngươi ở trong này, uống thành như vậy, trách không được ngay cả điện thoại của ta cũng không tiếp! Ta đi vào trước chờ ngươi, ngươi nhanh lên trở về a!” Sau đó liền trực tiếp đi vào trong ghế lô, ở cửa ba một tiếng.
Sau lưng ra một thân mồ hôi lạnh, Tống Minh tựa vào trên cửa miệng há to thở dốc, thảo, Alpha thật sự là động vật đói bụng ăn quàng, ngay cả hắn là Beta thuần công cũng muốn ” ăn”…….
Lúc này Tống Minh mới phát hiện gian ghế lô này phi thường an tĩnh, trừ bỏ có thanh âm làm nũng kì quái, cùng hoàn cảnh bên ngoài kia so sánh với quả thực là hai thế giới cách biệt.
Tống Minh có chút cứng ngắc quay đầu, nhìn hai người ngồi trên ghế sa lông.
Ghế lô này rất lớn, phòng ở trong thực sáng, trần nhà treo đèn trùm màu sắc rực rỡ, đối diện sô pha xa hoa là một chiếc TV lớn.
Nguồn sáng đem hai người trên sô pha chiếu đến mộng ảo vô cùng, nhất là mỹ nhân hắn đang tìm kiếm.
Trong đó có một thiếu niên đầu tóc mềm mại, còn không phát hiện sự tồn tại của Tống Minh, đang quấn quýt lấy người có mái tóc quăn, không ngừng cọ xát làm nũng……
“Lăng Tiêu ca ca, người kia đã uống say không còn biết gì, chúng ta nên đi thôi không cần lo cho hắn, ta không nghĩ ở trong này ngây người thêm!!_!.”
… Tống Minh nhìn ánh mắt càng ngày càng sắc bén của Lăng Tiêu, không khỏi nuốt nước miếng một cái.
Diện mạo của ăng Tiêu, thật sự hoàn toàn kích thích hắn.
Cho dù hiện tại mang theo biểu tình có chút không kiên nhẫn, nhưng vẫn rất phong tình.
Stop!_Stop! _Hắn đang suy nghĩ cái gì a?! Hắn là tìm đến Lăng Tiêu để đi mua thuốc tránh thai, không phải không có cốt khí vừa nhìn thấy Lăng Tiêu sẽ quỳ dưới chân y?!
Tống Minh nhuận nhuận lại cổ họng, vừa mới chuẩn bị nói chuyện, đã bị lời nói của Lăng Tiêu lạnh lùng mà lại không kiên nhẫn đánh gãy.
“Ai cho ngươi vào đây?!”
>>Hết chương 15<<
((__Rất tiếc không có quá trình “tét mông” thụ iu ở đây, dù sao cũng không phải anh công này “ấy ấy” đâu___! Sắp có thịt để ăn rồi___!!!!_)))