Tai Lâm Hiến hơi hống, anh cứng đờ chuyển động cổ, tầm mắt lại rơi lên gương mặt đẹp trắng trợn kia, môi anh khẽ run: “Làm sao vậy?”
Đôi mắt Yuri lập lòe xanh biếc, màu da như tuyết, tóc nâu xoăn, y có vẻ nghiêm túc nói với Lâm Hiến: “Không phải ngay trước mắt cậu sao?”
Lâm Hiến chớp mắt, anh cảm thấy đây là chuyện hài hước nhất anh từng được nghe sau khi trưởng thành, chỉ là người trước mắt anh là Yuri, sự đẹp đẽ sắc bén vừa tiến vào thân thể anh là Yuri, anh miễn cưỡng cười khan hai tiếng, cắn môi dưới, nói: “Haha, anh thật hài hước.”
Yuri nheo mắt lại, thần sắc hỗn tạp có vài chút không thích nhưng rất nhanh biến mất, tựa như đang chê cười bản thân, tựa như không hiểu sao vừa rồi mình lại nói như vậy.
Y ngẩng đầu lên, ngón tay gãi cằm Lâm Hiến, lười biếng hỏi: “Vậy cậu bị tôi chọc cười rồi sao?”
Lâm Hiến chỉ thấy trước mắt loáng một cái, Yuri đang nhìn anh cười.
Khóe miệng nhếch lên cong cong, như một công thức toán học tinh chuẩn, làm cho lão xử nam nặng nề vô vị ba giây sau cứng lên.
Thân thể Lâm Hiến hơi động, muốn lùi lại nhưng không kịp.
Đầu Yuri dựa trên bắp đùi anh, vô cùng thân mật, hơi nghiêng đầu là có thể cảm nhận được biến hóa của Lâm Hiến.
Nụ cười của y càng sâu, y liếc xéo, mang theo ý đùa dai mà dùng tay ấn vào nơi đũng quần.
Y chậm rãi trêu chọc: “Cậu cứng rồi, Lâm Hiến.”
Lâm Hiến lần đầu nghe y gọi tên mình nhưng chưa hề nghĩ lại đi cùng tổ hợp ba từ kia, đúng là xấu hổ không chịu nổi.
Anh dùng tay che mắt, căn bản không dám nhìn thẳng vào Yuri, âm thanh run run bé tí trong cổ họng, cầu y đừng nói nữa.
Yuri hừ cười, cảm thấy nhân loại nói một đằng làm một nẻo này rất thú vị, đã lâu lắm rồi y không hưng phấn như thế, sinh mệnh dài lâu làm y vượt qua ngày lại ngày trong khô khan vô vị.
Lần này tới Nga là vì y muốn đưa sinh mệnh mình tới điểm kết thúc, năm ngày sáu đêm trên chuyến tàu màu xanh này là thời gian cuối cùng y để dành cho mình.
Còn có bốn ngày, y sẽ rời đi, linh hồn kiệt quệ trong cái xác này sẽ được giải thoát.
Mà người con trai trước mắt này có thể là món ngon mà thần linh ban cho con quái vật này vì sắp tự xử chính mình chăng?
Yuri nhẹ nhàng đẩy Lâm Hiến xuống, y cúi đầu nhìn Lâm Hiến, như đang quan sát vật sở hữu của mình.