Tuy đám người Thiên Phượng Thần Nữ không cam lòng, nhưng cũng chỉ có gật đầu, bọn họ đi tới cũng chỉ có thể ở trong Hắc Tháp làm khán giả.
Việc này không nên chậm trễ, Lăng Hàn lập tức xuất phát.
Hắn hành động thần tốc, rất nhanh liền tiến vào quốc cảnh của Loạn Tinh Hoàng Triều, theo hắn một đường thâm nhập, hắn cũng được càng nhiều tình báo, tốc độ tiến lên của hai đại Hoàng Triều nhanh đến mức kinh người, mấy ngày ngắn ngủi đã chiếm cứ một nửa giang sơn của Loạn Tinh Hoàng Triều.
Đối sách của Tả Hữu Nhị Tướng, sáu đại tướng là toàn diện co rút lại, lui giữ Hoàng thành.
Đây là cử chỉ sáng suốt, bằng không coi như bọn họ đi liều mạng, ai có thể là đối thủ của hai đại Thần Hoàng? Có điều, cũng chính quyết sách như vậy, dẫn đến quốc thổ luân hãm trở nên càng nhanh hơn.
Hiện tại mọi người đều tử thủ ở Hoàng thành, có đại trận bảo vệ, lại thêm chín vị cường giả Tinh Thần Cảnh liên thủ chủ trì trận pháp, ngay cả hai vị Tinh Thần Cảnh đại viên mãn cũng chưa chắc đánh được.
Mấy ngày sau, Lăng Hàn chạy tới dưới chân Hoàng thành.
– Nhanh mở trận pháp.
Lăng Hàn ở dưới đầu tường kêu lên.
Hiện tại hắn là sát tinh mười phần, Hợp Ninh Tinh tổng cộng mới mấy Tinh Thần Cảnh, nhưng hai mươi năm trước bị hắn giết chết gần chục người, tự nhiên là hung danh hiển hách. Bởi vậy, rất nhanh có người đi vào thông báo, sau đó có bốn cường giả Tinh Thần Cảnh cùng đến.
Cù Thu Tuyết, Tả Hữu Tướng còn có… Sa Cảnh.
– Hiện tại đại quân của địch lúc nào cũng có thể đến, vạn nhất người này là gian tế địch triều, vậy một khi mở trận pháp ra, người này trong ứng ngoài hợp, thì như thế nào cho phải?
Sa Cảnh nói.
Con mẹ nó, ta làm sao có khả năng là gian tế?
Nữ hoàng là vợ của ta a!
Lăng Hàn thầm nói, nhưng quan hệ của hắn cùng Loạn Tinh nữ hoàng chỉ giới hạn giữa bọn họ, những người khác không biết chút nào, bởi vì cái này còn dính đến bí mật Cửu Xà tộc.
Lời ấy của Sa Cảnh ngược lại cũng không phải hoàn toàn nói xấu, vạn nhất Lăng Hàn thực sự là gian tế thì sao? Vào lúc này, ra một chút xíu sai lầm, vậy chính là đầy bàn đều thua!
Hiện tại bọn họ hi vọng trở mình duy nhất chính là Loạn Tinh nữ hoàng, chỉ cần nữ hoàng thành công phá quan mà ra, nàng nhất định lợi hại hơn trước đây. Mà trước đó nàng có thể cùng hai đại Thần Hoàng ngang hàng, sau khi xuất quan khẳng định là nghiền ép.
Đây là mọi người hi vọng, để bọn họ quyết định tử thủ Hoàng Đô, cũng quyết định bọn họ không thể có một chút xíu sơ sẩy.
Ngay cả Cù Thu Tuyết cũng lộ ra vẻ thận trọng, dù sao Lăng Hàn chỉ là quốc chủ của một nước phụ thuộc, trung tâm có thể bảo đảm sao? Hơn nữa, hiện tại Lăng Hàn quá mạnh mẽ, vạn nhất hắn ý định làm loạn, ai có thể ngăn cản?
– Lăng Hàn, ngươi là đến giúp đỡ sao?
Nàng hỏi.
– Không sai!
Lăng Hàn gật đầu.
– Thành này có chúng ta trấn thủ, có thể bảo đảm không mất.
Cù Thu Tuyết nói.
– Ngươi ở bên ngoài quan sát, mang về một ít tình báo là được. Chờ bệ hạ xuất quan, tự nhiên sẽ luận công ban thưởng.
Lăng Hàn không khỏi cười khổ, đến giúp đỡ vợ của mình còn bị người hoài nghi, chuyện gì a!
Nhưng mặc hắn giải thích, mấy người Cù Thu Tuyết đều kiên định lắc đầu, tuyệt không chịu thả Lăng Hàn vào thành.
Hiện tại, lấy ổn làm chủ, tuyệt đối không thể phạm sai lầm.