Hắn vận chuyển cương nguyên muốn đem độc tố dung nhập huyết mạch cốt tủy từng cái bức đi ra.
Tuy rằng hắn thử qua vô số lần, mỗi một lần hiệu quả cũng không lớn nhưng hắn không thể đợi chết.
Cho dù là hẳn phải chết, vậy cũng không thể bỏ cuộc.
Buông tha cho hy vọng mà chết cùng kiên trì tín niệm mà chết, không ít người thấy kết quả sẽ giống nhau nhưng đối với Tân Vũ Hiệp thì khác nhau rất xa.
Một loại bị chết uất ức, mà một loại khác bị chết không hối tiếc.
Ta. . . Sẽ không buông bỏ.
Huyền Thiên lên Quy Xà Đảo, thần sắc đặc biệt cẩn thận.
Đây là một đạo cửa khẩu cuối cùng của Yêu tộc, đã qua Quy Xà Đảo, vậy địa phương nguy hiểm sẽ ít đi, Vô Biên Hải vực mặc hắn hành tẩu.
Hắn đã bay trên Quy Xà Đảo hơn trăm cái hô hấp, xâm nhập mấy vạn dặm, giờ phút này đang phi hành trên không một mảnh sơn mạch.
– Huyền Thiên!
Đột nhiên một tiếng hét lớn từ phái trước vang lên:
– Hôm nay là tử kỳ của ngươi, nơi này là nơi táng thân của ngươi.
Thanh âm truyền khắp hơn mấy trăm ngàn dặm.
Từ Thanh Hổ Yêu Hoàng, Huyền Thiên đã sớm được biết đến danh tự của Yêu tộc này.
Vèo, phía trước đột nhiên xuất hiện một đạo độn quang, một vị huyết y thanh niên xé rách hư không tới.
Một tiếng quát của hắn khiến sơn băng địa liệt, thiên kinh địa động.
Tân Vũ Hiệp đang trừ độc ở một ngọn núi lớn đột nhiên mở hai mắt ra:
– Huyền Thiên?
Danh tiếng Huyền Thiên Yêu tộc tự nhiên không biết, nhưng Tân Vũ Hiệp thân là chưởng môn của Trung châu Tinh Thần Kiếm phái, danh tự Huyền Thiên mấy năm trước truyền khắp Trung châu đại địa.
Đan Đế Dược Viên, Thiên Huyền Kiếm Tháp, Tinh Thần Kiếm phái đều có hậu bối đệ tử tiến vào.
Huyền Thiên độ kiếp phá vỡ Đan Đế Dược Viên cấm chế chém giết rất nhiều Chuẩn Hoàng, vào Thiên Huyền Kiếm Tháp, xông tầng mười phá ghi chép thượng cổ sau vạn năm.
Huống chi! Huyền Thiên ở bên trong Thiên Huyền Kiếm Tháp bại lộ bí mật thân mang thánh đỉnh, lúc ấy có không ít hoàng giả chứng kiến.
Mặc dù không có đàm luận khắp nơi nhưng từng cái Hoàng Phẩm Thế Lực thậm chí là Vương Phẩm thế lực cường thịnh cũng đã truyền ra.
Một vị kiếm đạo thiên tài, một vị cái thế yêu nghiệt. . . Huyền Thiên vội vàng mà đến, vội vàng mà đi, tại Trung châu Nhân tộc là một truyền thuyết.
Cùng huyết y thanh niên đồng thời xuất hiện còn có một vị lục tuần lão giả, bất quá lục tuần lão giả từ phía sau Huyền Thiên thuấn di mà đến, hình thành xu thế giáp công, đánh hội đồng.
Mà xung quanh Huyền Thiên nhao nhao xuất hiện rất nhiều Yêu Hoàng.
Càng làm người ta líu lưỡi là hơn một ngàn Yêu Vương xa xa bốn phương tám hướng xuất hiện thuấn di tới nơi này.
Không ít Yêu Vương trong tay cầm một cây hắc kỳ cách Huyền Thiên còn có bảy tám trăm dặm liền cắm vào hư không.
Một trận pháp phạm vi hơn nghìn dặm cực lớn sinh ra.
– Hả?
Ánh mắt Tân Vũ Hiệp lóe lên:
– Bản thân ta gặp phải vạ lây rồi, cũng bị vây trong đại trận.
Huyền Thiên nhìn Yêu Hoàng , Yêu Vương, trận kỳ bốn phía nhướng mày: nguy rồi.
Những ngày này Yêu tộc ngẫu nhiên sẽ có cường giả phát hiện Huyền Thiên, hơn nữa truy kích nhưng cũng không đuổi theo.
Huyền Thiên không nghĩ tới, Huyết Thiền Đảo lại đã sớm tại Quy Xà Đảo bố trí xuống thiên la địa võng.
Vừa nhìn thấy huyết y thanh niên thanh niên phía trước Huyền Thiên liền biết, người này là Huyết Thiền Công Tử.
Mặc dù chỉ là Hoàng giả cấp ba, nhưng mà chiến lực mạnh có thể đơn giản đánh chết hoàng giả cấp năm, ngay cả hoàng giả cấp sáu đều có thể chiến đấu.
Theo tin tức của Thiền Hiệt Yêu Hoàng, chờ Huyết Thiền Công Tử luyện thành Huyết Thiền Thần Công, cho dù là kiếm trận cũng không sợ, có thể đơn giản khiêu chiến ba cái cảnh giới, hoàng giả cấp sáu đều không phải là đối thủ của hắn.
Tại hoàng giả cảnh còn có thể chiến đấu ba cái cảnh giới, phóng tại khu vực nào cũng là yêu nghiệt thiên tài đạt trình độ cao nhất.