Đây có lẽ là con chồn vô liêm sỉ nhất lịch sử!
Đúng như dự đoán, vài ngày sau, mấy giám đốc truyền thông kia đều sợ hãi, liền cử vài biên tập nhỏ đến xin lỗi.
Phó Thiết Ảnh nhìn bọn họ cười như không cười nói: “Tôi đúng là đã vào xã hội đen được vài ngày, đều là trẻ tuổi không hiểu chuyện, bước vào con đường mưu tính. Nhưng tôi vẫn là thanh niên tốt có gốc rễ trong xã hội, các người có thể ăn bậy, nhưng ngàn lần không thể nói bậy.’ “Tôi không cần mang nhà họ Gố ra để trấn áp các người, nhưng dù chỉ có mình tôi, cũng không phải là người các người dễ đụng vào. Nếu còn ai dám bịa đặt dựng chuyện, vậy đừng trách vì sao chúng ta gặp nhau ở tòa.”
Những lời này nhanh chóng được đăng tải trên mạng, tuy rằng khiến cho dân tình bất mãn, nhưng lại vô tình thu về một đám hâm mộ cuồng nhiệt.
“Đẹp trai quái”
“Trời, đây chính là Cố Thành Trung thứ hai, muốn cưới quái”
“Trời ơi, đây không phải là anh quân nhân sao? Khí tráng thật mạnh mẽ nhai Tôi phải đổi thần tượng, anh ấy so với những thần tượng trẻ tuổi đẹp trai hơn nhiều!”
Phó Thiết Ảnh sau khi nhìn những bình luận đó, ngoảnh đầu khinh thường.
“Không phải bà xã khen, đều nghe không lọt tai!”
Ngày thứ hai, Hứa Trúc Linh nhận được cuộc gọi của Hắc Ảnh, muốn đến chi nhánh công ty một chuyến, để Khương Anh Tùng ở lại Đà Nẵng, đưa Lâm Thanh Huyền đi.
Hứa Trúc Linh đối với lời nói này không có gì nghi ngờ, dù sao chí nhánh công ty cũng đã ổn định, thị trường chứng khoán trước đó cũng ảnh hưởng không nhỏ.
Mấy ngày nay cô không hề trông coi chuyện nhà hàng, cả ngày đều chạy qua bệnh viện, Châu Vũ đã dần dần khỏi, sau khi hạ sốt, lập tức đi đến tang lễ của Dương Việt.
Hứa Trúc Linh sợ cô gặp chuyện không may, nên vân đi theo, cũng không nghĩ các cô lại bị chặn ngoài cửa.
Kết quả này Châu Vũ cảm thấy vô cùng kinh ngạc, lập tức nói với bảo vệ cửa: “Tôi là Châu Vũ, anh chắc chắc đã gặp qua tôi, tôi chỉ muốn đến phúng viếng một chút thôi.”
“Thật xin lỗi, ông bà chủ đã dặn không cho cô Vũ bước vào nhà họ Dương một bước, cũng không cho cô làm vấy bẩn linh đường của cậu chủ.’ Vấy bẩn…
Hai chữ này nghe chói tai vô cùng, làm cho cả người cô từ từ khế run lên.
Cô trừng lớn mắt, khó hiểu nói: “Lời này là có ý gì? Vấy bẩn linh đường?”