– Tiếu Đằng, ngươi muốn làm gì?
Sắc mặt Tô Dương dữ tợn tiến về phía trước một bước, nói:
– Cái Nhiếp Vân này có được sức chiến đấu có thể so với cường giả Huyền Tiên cảnh. Nhất định đám người Huyễn Vũ là hắn giết, chẳng lẽ ngươi muốn bao che?
– Bao che?
Tiếu Đằng đạo nhân vung tay lên, trong thanh âm mang theo uy thế vô cùng:
– Có được thực lực Huyền Tiên cảnh nói rõ tiềm lực của hắn lớn, mà không phải là hung thủ giết người! Nếu như ngươi cứ chắc chắn là Nhiếp Vân giết người, như vậy ngươi có thể xuất ra chứng cớ hay không? Không có chứng cớ, như vậy ngày hôm nay nhất định ta sẽ nhúng tay vào chuyện này.
– Chứng cớ? Ta giết hắn thì tự nhiên sẽ có chứng cớ!
Tô Dương không thèm để ý tới lời nói của Tiếu Đằng đạo nhân, hai mắt tràn ngập sát cơ lăng lệ ác liệt.
Có lẽ hắn đã nhạn định là Nhiếp Vân giết chết đám người Huyễn Vũ, vì vậy mới đem toàn bộ lửa giận dời lên trên người Nhiếp Vân.
– Không có chứng cớ mà ngươi dám giết người trước mặt ta?
Tiếu Đằng đạo nhân nhướng mày nói.
– Đúng vậy, hôm nay cho dù ngươi có ngăn cản thì Nhiếp Vân này cũng phải chết, không ngăn cản càng phải chết. Ta nhất định phải giết hắn!
Lực lượng toàn thân Tô Dương như là thủy triều, sóng sau tiếp nối sóng trước, không ngừng nghỉ chút nào, hai tay giao nhau, đánh về phía trước.
Ầm ầm!
Cùng lúc đó, thành chủ Quận Tân thành Tiết Kiêu trước đó một mực không nói chuyện đã đi tới, vị trí của hắn vừa vặn ngăn cản đường đi của Tiếu Đằng đạo nhân, khiến cho hắn không thể đi cứu Nhiếp Vân.
Hai người đều là cường giả Huyền Tiên cảnh đỉnh phong, thực lực so với Tiếu Đằng đạo nhân không kém bao nhiêu, cả hai đồng thời có động tác, mọi người trong phòng lập tức cảm nhận được áp lực nồng đậm.
– Có lẽ nhưng năm qua thái Tiếu Đằng ta thái độ quá tốt, mới khiến cho người ta tưởng ta dễ bắt nạt! Đã như vậy, hôm nay ta sẽ trọng lập uy nghiêm. Để xem ai dám động vào đệ tử của ta!
Dường như đã sớm đoán được hai người sẽ động thủ, đột nhiên Tiếu Đằng đạo nhướng mày, khí tức toàn thân mạnh mẽ phóng ra.
Khí tức hắn mạnh mẽ kéo lên, mọi người, kể cả Nhiếp Vân ở bên trong đồng thời nhận ra có chúng không đúng. Rõ ràng lực lượng của hắn vẫn là Huyền Tiên cảnh đỉnh phong, nhưng mà chẳng biết tại sao lại ẩn chứa một loại hương vị cao cao tại thượng, coi rẻ vạn vật
Dưới loại cảm giác này, giống như Tiếu Đằng đạo nhân trong nháy mắt biến thành Thiên Địa đại đạo, người dám ra tay với hắn thì chẳng khác nào đang khinh nhờn thần linh.
Phanh!
Khí tức bành trướng, thoáng cái đã đánh tan chưởng phong của Tô Dương, thế như chẻ tre, dễ như trở bàn tay, không có ngừng nghỉ chút nào.
– Tinh thần áo nghĩa, pháp tắc Kim Tiên… Ngươi là cường giả Kim Tiên? Chuyện này… sao có thể?
Sắc mặt Tô Dương và Tiết Kiêu đồng thời biến đổi, trong thanh âm mang theo vẻ run rẩy nồng đậm.
Kim Tiên, tầng thứ bảy Tiên cấpCửu Trọng, cũng là trọng quan trọng nhất.
Kim, thuần khiết vô hạ, Bất Hủ, chỉ cần thành tựu Kim Tiên thì chẳng khác nào lĩnh ngộ áo nghĩa tinh thần, pháp tắc Kim Tiên, bản chất sinh mệnh đã có bay vọt về chất và lột xác.
Mỗi một cường giả Kim Tiên ở trong Linh giới đều có địa vị rất cao, được cho là vương hầu. Thực lực càng là kinh tài tuyệt diễm, so với Huyền Tiên căn bản không cùng một cấp bậc.
Có thể nói không chút khoa trương, một cường giả Kim Tiên bình thường, cho dù một trăm cường giả Huyền Tiên đỉnh phong cũng khó có khả năng là đối thủ!
Giống như chênh lệch giữa con kiến và nhân loại vậy, cho dù con kiến có mạnh mẽ, cường tráng tới đâu thì thủy chung vẫn là con kiến, bản chất khác biệt với nhân loại, sao có thể chiến đấu được chứ?
Chính là bởi vì cường giả Kim Tiên cường đại như vậy cho nên độ khó tấn chức độ khó không phải chỉ có một điểm hai điểm. Thường thường một ngàn cường giả Huyền Tiên đỉnh phong cũng không nhất định có một người có thể lĩnh ngộ đại đạo Kim Tiên, thành công đột phá.