Diệp Phàm không nghĩ tới bên dưới cổ trạch này lại phong ấn Thao Thiết.
Thao Thiết hung danh hiển hách ở tu chân giới, loại yêu thú này không giống nhân loại chú ý thanh tâm quả ɖu͙ƈ, pháp môn tu luyện của Thao Thiết lấy thực nhập đạo, tu luyện chính là ăn ăn ăn, vĩnh viễn không no, ăn càng nhiều tu vi càng cao cường, Thao Thiết sợ nhất chính là đói khát, đói khát thời gian dài sẽ khiến tu vi của Thao Thiết giảm xuống.
Hung thú như Thao Thiết thích ăn nhất là dê hai chân, cũng chính là con người.
(dreamhouse2255)
Đại lục tu chân từng có một con Hung Thao, ăn liên tiếp hơn mấy tu sĩ Nguyên Anh, khiến cho đại lục tu chân hỗn loạn một mảnh, cuối cùng phải nhờ tới tu sĩ Hóa Thần ra tay mới tiêu diệt được.
Ở đại lục tu chân, tu giả vừa nghe nói đến Thao Thiết liền biến sắc, ở thế giới này, hồn phách Thao Thiết lại gầy đến chỉ còn da bọc xương, đại khái là bị đói chết.
Thao Thiết nhìn Bạch Vân Hi, khanh khách cười, “Tu sĩ? Không nghĩ tới hiện tại lại còn có tu sĩ, lá gan hơi nhỏ một chút a!”
Nhìn ra hồn phách hung thú đang trêu đùa mình, Bạch Vân Hi nhịn không được nhíu mày lại.
“Hồn phách ngươi không quá ổn định a.” Diệp Phàm nói.
Thao Thiết buồn bã gật đầu: “Đúng vậy! Hơn hai ngàn năm, hơn hai ngàn năm không ăn cơm, ta sắp phải tán hồn rồi.”
Diệp Phàm thở dài, tuy rằng thọ mệnh của hung thú rất lâu, nhưng cũng không thể chịu nổi nhịn ăn trong thời gian dài như vậy được, thân thể của Thao Thiết đã sớm hủ bại, chỉ còn lại một sợi hồn phách, dù cho là thiên địa linh cầm cũng không thể đối chọi với dòng chảy của thời gian.
“Ai phong ấn ngươi ở đây?” Diệp Phàm tò mò hỏi.
Hồn phách Thao Thiết dao động kịch liệt, một lúc lâu sau mới hung tợn hộc ra ba chữ, “Lão cha ta.”
Diệp Phàm kinh ngạc trừng lớn mắt, hắn còn tưởng rằng là vị Đại Thừa nào, không nghĩ tới lại là lão cha của tên này.
(dreamhouse2255)
“Vì sao hắn lại phong ấn ngươi?” Diệp Phàm khó hiểu hỏi.
“Ta cắn một chân của Bạch Trạch!”
“Vì sao ngươi cắn hắn? Huynh đệ bất hòa?”
“Quá đói bụng, không có đồ ăn, tóm được liền gặm một ngụm, hắn đã đưa chân tới tận miệng của ta, ta đương nhiên muốn ăn, hương vị cái chân kia thật không tồi!” Thao Thiết ɭϊếʍ ɭϊếʍ môi, trêи mặt lộ ra vài phần hoài niệm.
Thao Thiết không kén ăn, nhưng ăn ngon hay không vẫn có thể phân biệt được, huyết mạch Long tộc đương nhiên bổ dưỡng hơn, cũng mỹ vị hơn đám cá chim bình thường nhiều.
“Quá thảm! Sau khi thiên địa dị biến, thứ có thể ăn được càng ngày càng ít, tên Bạch
Trạch kia cũng quá ác liệt, ta mới chỉ ăn của hắn một cái chân thôi, hắn vẫn có thể mọc lại được, hắn vậy mà lại đi bảo lão cha phong ấn ta 300 năm! Tên ngụy quân tử ra vẻ đạo mạo kia một bụng toàn ý xấu, cố tình đám dê hai chân các ngươi còn cảm thấy hắn là thụy thú!” Thao Thiết không cao hứng mắng mỏ.
“Phong ấn 300 năm? Lão cha ngươi đồng ý?”
Dù cho là đối với dị thú có thọ mệnh dài lâu như Thao Thiết thì phong ấn 300 năm cũng hơi nặng, dù sao thời điểm con Thao Thiết này bị phong ấn tu vi cũng không cao.
“Bọn họ đều chê ta ăn nhiều, sớm muốn tìm cớ xử lý ta, bọn họ đều không phải thứ tốt!”
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm: “……”
“300 năm? Chỉ là đã hơn hai ngàn năm.” Bạch Vân Hi nói.
Thao Thiết gật đầu: “Bọn họ đều đi rồi, ta đã sớm biết, một trăm năm sau khi ta bị phong ấn, ta liền không còn cảm giác được hơi thở của phụ thân, khi đó thế giới này không có kẻ nào giết được phụ thân ta, bọn họ hẳn là đã rút lui, tộc Huyền Điểu cũng rút lui, ai cũng đi rồi, chỉ còn lại mình ta, bọn họ cuối cùng cũng vẫn chê ta ăn nhiều.” Trêи mặt Thao Thiết hiện lên vài phần mê võng.
Bạch Vân Hi: “……”
Diệp Phàm nhíu mày: “Ngươi ăn quá nhiều là không tốt, hiện tại đã không còn gì ăn!”
“Đúng vậy! Hiện tại thế giới này không tìm được thứ nào có linh khí, không có gì ăn, ta thà chết còn hơn.”
Bạch Vân Hi “……”
Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Ngươi cũng coi như được như nguyện, ngươi thật sự đã chết.”
Bạch Vân Hi: “……”
Thao Thiết nghi hoặc nhìn Diệp Phàm: “Linh hồn của ngươi rất đặc biệt, không giống như người của thế giới này, ngươi từ dị giới tới?”
Diệp Phàm cười cười: “Đúng vậy!”
(dreamhouse2255)
“Phải rơi xuống nơi này, ngươi đúng là xui xẻo.” Thao Thiết vui sướиɠ khi người gặp họa nói.
“Chờ ta tới Trúc Cơ, ta sẽ nghĩ cách rời đi.”
“Trúc Cơ? Rơi xuống nơi quỷ quái này ngươi còn vọng tưởng Trúc Cơ? Ngươi sẽ chết già ở chỗ này, giống như những con dê hai chân khác!” Thao Thiết ác độc nguyền rủa.
“Ngươi biết làm sao để rời đi không? Năm đó phụ thân ngươi đi con đường nào?” Diệp Phàm không giận không bực hỏi.
“Ta không nói cho ngươi!” Thao Thiết hung tợn nhìn Diệp Phàm.
Diệp Phàm lấy Quỷ Âm Kỳ ra, nhàn nhạt nói: “Ta để sau này rồi hỏi ngươi vậy.”
Thao Thiết nhìn Diệp Phàm, giận dữ hét lên: “Ngươi muốn làm gì?”
Diệp Phàm giơ Quỷ Âm Kỳ, vung về phía Thao Thiết, Thao Thiết phẫn nộ gào lên: “Tên dê hai chân đáng chết ngươi, dám thu ta!”
“Đúng vậy! Hiện tại ngươi nhìn qua rất yếu ớt, ta đương nhiên phải tận dụng thời cơ!”
“Dê hai chân to gan, ta muốn ăn ngươi!”
Bạch Vân Hi nhìn thấy một vầng sáng cửu sắc đánh lên quỷ ảnh Thao Thiết, Diệp Phàm cười vui vẻ: “Ngươi quên rồi sao, ta có thần hồn cửu sắc, hồn phách của ngươi không thể gây thương tổn cho ta.”
“Ta muốn ăn ngươi! Ăn ngươi giống những con dê hai chân trước kia!”
Diệp Phàm mắng một câu ngu ngốc, đuổi theo quỷ ảnh Thao Thiết chạy khắp cổ trạch.
Thao Thiết một bên thoá mạ, một bên nhảy loạn khắp nơi, tốc độ của Thao Thiết cực nhanh, nhưng lại giống như đang bị nhốt trong cổ trạch, không chể chạy ra ngoài.
Diệp Phàm chạy ngược chạy xuôi, đuổi theo cả nửa ngày mới thu được Thao Thiết vào trong .
Diệp Phàm thu hồi Quỷ Âm Kỳ, cao hứng thở ra một hơi: “Vận khí thật tốt, cư nhiên thu được hồn phách của một con Thao Thiết, phẩm chất Quỷ Âm Kỳ của ta có thể đề cao không ít đâu!”
Bạch Vân Hi: “……”
(dreamhouse2255)
……….
*Thao Thiết: (Thượng Cổ dị thú chi tứ đại hung thú), thần thoại Trung Hoa như sách Sơn Hải Kinh và Tả truyện thì Thao Thiết là một trong “Tứ hung” gồm Thao Thiết, Hỗn Độn, Đào Ngột và Cùng Kỳ, nó được mô tả như một loài mãnh thú hung ác, có sức mạnh to lớn, rất tham ăn, thấy gì ăn nấy, là biểu tượng cho sự tham lam ɖu͙ƈ vọng.Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành
*Bạch Trạch: (Thượng Cổ dị thú thần thú), là một loài linh vật trong thần thoại Trung Hoa và Á Đông, tên “Bạch Trạch” mang nghĩa là “đầm lầy trắng”; theo truyền thuyết, Hoàng Đế đã gặp Bạch Trạch khi ông đang trêи đường vi hành ở các vùng lãnh thổ phía Đông của mình, khi gặp Hoàng Đế, Bạch Trạch đã giới thiệu cho ông biết thông tin về 11.520 loài linh thú và quái vật trong tự nhiên cũng như cách phòng chống sự quấy nhiễu và xâm hại của chúng. Tất cả những chỉ dẫn này đều được ghi lại trong một tác phẩm gọi là “Bạch trạch đồ”. Tác phẩm hiện nay đã thất truyền nhưng một số phần nội dung của nó vẫn còn nằm rải rác trong một số tài liệu sau này.Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành
*Na Tra: là một vị thần trong thần thoại dân gian Trung Hoa, được mô tả chi tiết thông qua các tác phẩm Phong thần diễn nghĩa, Tây du ký, Na Tra được mô tả là một vị thần có pháp lực cao cường, đứng vào hàng những vị thần cao cấp nhất của Thượng giới. Nhắc đến Na Tra, dân gian thường hình tượng đến một vị thiên tướng khôi ngô, tuấn tú, mặt đẹp như ngọc, mắt sáng như sao, môi đỏ như môi thiếu nữ. Song bản tính của Na Tra nóng nảy, thẳng thắn và thích xen vào chuyện bất bình. Độc giả có thể gặp Na Tra trong Phong Thần diễn nghĩa hay trong tiểu thuyết Tây du ký. Tay phải cầm Hỏa Tiêm Thương, tay trái cầm Càn Khôn Khuyên, vai đeo dải lụa Hỗn Thiên Lăng, lưng giắt Cửu Long Thần Tráo và Đả Tiên Kim Chuyên, chân đi bánh xe Phong Hoả Luân. Na Tra là hiện thân của bậc thần tiên phóng khoáng, tính cách hiếu động và nghịch ngợm song hành động thì đầy tình nhân ái, chí công vô tư. Có lẽ đó cũng là khát vọng về một hình tượng sống của nhân gian thời bấy giờ. Trong Tây Du Ký cũng mô tả Na Tra thường biến hình ba đầu sáu tay rất hung tợn, tay cầm sáu thứ binh khí: trảm yêu kiếm, khảm yêu đao, phược yêu sách, hàng yêu xử, tú cầu nhi và hỏa luân nhi. Hãng phim Trung Quốc đã làm riêng một bộ phim hoạt hình về truyền thuyết dân gian Na Tra có tựa đề là Na Tra truyền kỳ.