Một lát sau ,
– Không biết Minh thiếu gọi ta qua có chuyện gì vậy ?
– Ta có một vị bằng hữu cũ đến đây tu luyện ta muốn ông sắp xếp cho huynh ấy nơi ở và chuẩn bị mọi thứ cho huynh ấy giúp ta ngày mai đi cùng huynh ấy vào cung giúp ta !
– Lão phu đã hiểu ! Công tử mời đi theo ta !
– Cảmhuynh Minh thiếu và Thiên Vũ huynh đệ đã giúp ta nếu không có chuyện gì nữa thì ta đi trước đây .
– Ừm , huynh đi đi !
Quân Hành quay người rời đi cùng Bạch gia chủ còn về Minh thiếu liền hỏi thăm Thiên Vũ .
– Đệ tu luyện tới đâu rồi ???
– Không kém gì nhiều đâu cũng sắp bắt kịp mọi người rồi !
– Ồ , vậy sao ?! Đánh với ta một trận không dù sao ta cũng lâu rồi không vận động gân cốt vì mải giải quyết số công văn trong triều mà Bạch lão đưa cho ta cũng có chút nhàm chán .
– Vậy nếu huynh đã ngỏ ý thì chi bằng cung kính không bằng tuân lệnh !
– Hahahahahaha !!! Ta và đệ là huynh đệ với nhau cũng đã nửa năm rồi cứ gọi ta là Minh thiếu đi không cần phải nói những câu xa cách ngàn dặm vậy đâu !
Cả hai liền kéo nhau ra ngoài tỷ võ với nhau .
– Minh thiếu , chúng ta đấu quyền cước đơn thuần hay là cái khác đây ta cho huynh tùy ý chọn lựa đấy ?!
– Quyền cước đi nếu dùng mấy kia thì không hay cho lắm đâu !
– Cốp !!!
– Được chiến một trận nào !
– Bịch Bịch Bịch Bịch…… !!!
– Cốp !!!
– Ầm Ầm Ầm……. !!!
Trong khi đó ở bên trong Hoàng Cung , thư phòng của Hàn Đức ,
– Bộp !
– Thiên Vũ xuất sơn rồi sao ?
– Vâng ! Chính Bạch lão đã nhìn thấy và xác nhận rõ ràng tuyệt đối không thể sai được đâu ạ !
– Có vẻ thuận lợi về mọi mặt cũng là một điều tốt nhưng điều ta quan tâm nhất bây giờ là thời điểm mà trận đấu diễn ra trùng hợp đúng ngày diễn ra Đan Tháp làm cho ta rất khó xử không biết phải làm sao nữa ngươi có thể lui ra được rồi .
– Vâng !
– Hử ???
– Sao vậy Hàn Đức lão sư ???
– Không có gì chỉ suy nghĩ chút chuyện thôi !
Đột nhiên Hàn Đức cảm nhận được điều gì đó đang diễn ra .
– Vậy thuộc hạ không làm phiền người nữa thuộc hạ cáo lui !
Tên thuộc hạ của Bạch gia đã lui ra ngoài rồi Hàn Đức cũng biến mất ngay sau đó .
– Woao !!! Không ngờ Minh thiếu lại mạnh như vậy có thể đánh ngang ngửa với cả Thiên Vũ công tử nữa chứ đúng là quái vật mà !
– Quái vật gì tư chất của cả hai người bọn họ vốn đã chẳng có ai sánh bằng rồi chỉ là đấu quyền cước cơ bản đã kinh khủng như vậy rồi nếu dùng đến Long Khí thì e là còn càng khủng khiếp hơn đấy !
– Vù…… !!!
– Thì ra là đấu luyện ở đây .
Hàn Đức xuất hiện đứng ở trên đỉnh của toàn nhà cao nhất ở đó quan sát trận đấu của Minh thiếu và Thiên Vũ .
– Chát !!!!
– Xạt…… !!!
– Cốp !!!
– Không tồi có lẽ đệ đã đạt tới Ngưng Kiếm Nhất Tinh rồi đấy !
– Huynh cũng nhận ra rồi sao ???
– Nhind thoáng lướt qua ta cũng cảm nhận được rồi đệ giấu được một lúc thôi nên ta cũng không nắm chắc được điều đóa hay không thôi nào ngờ lại đúng với những gì mà ta nghĩ !
– Huynh đoán mò à ???
– Gần đúng !
Nét mặt bất lực của Thiên Vũ nhìn Minh thiếu rồi thu tay lại rồi nói .
– Phù…….ta thua huynh rồi dù đánh thêm mấy hiệp nữa cũng như vậy nhìn huynh bình tĩnh ra chiêu đánh ta ta dốc sức đánh lại nhưng huynh lại ung dung thoải mái biết là huynh cố giấu thực lực rồi !
– Ta đâu có giấu thực lực gì đâu ta đều dốc toàn lực đánh mà !
– Có quỷ mới tin lời huynh nói .
– Hahahahaha !!! Nào đứng lên đi ta cũng đói rồi để ta mời đệ một bữa nhé !
– Huynh mời đấy nhé đừng có trách vì sao ta đào hết sạch tiền của huynh !
– Gọi thêm cả Hành huynh nữa đấy Thiên Vũ ta đi bảo nhà bếp chuẩn bị đây !
– Được !
– Haiz , sự trưởng thành đến mức quay cuồng cả vận mệnh của người khác chỉ có thể là con thôi Thiên Vũ à liệu rằng điều mà Long Hoàng luôn mong muốn sẽ trở thành sự thật ?
Hàn Đức ngước nhìn bầu trời xanh kia rồi lại biến mất vào không trung .
– Thiên mệnh giáng thế phàm nhân cự tuyệt thiên mệnh , diệt mệnh nhất niệm ! Con trai của ta tất nhiên sẽ làm được thôi ! Chỉ là thời gian tới sẽ rất khốc liệt hơn đấy phải làm phiền đến ngươi chỉ dẫn thêm cho mấy đứa nó rồi !
– Vụt !!!
– Bẩm Long Hoàng , có chút chuyện xảy ra ở nơi đó rồi ạ !