Tuyệt đối có vấn đề.
Anh ta giơ tay ra: “Cho tôi xem thử.”
“Cầm đi.”
Đường Văn Chương cầm lấy xem, thiệp mời giống hệt thiệp thật, bằng mắt thường là không nhìn ra thật giả.
Nhưng anh ta vấn không tin.
Đinh Nhị Tiến, Tô Cầm, Đinh Thu Huyền, Đỉnh Phong Thành, thân phận địa vị của bốn người này căn bản không đủ tới đại lễ ngày hôm nay, thiệp mời chắc chắn là ngụy tạo!
Vì vậy, Đường Văn Chương không thèm nghĩ ngợi mà quăng thiệp mời xuống đất, quát: “Đinh Phong Thành, cậu càng ngày càng ngông cuồng, ngay cả thiệp mời của tổng phụ trách cũng dám ngụy tạo?!”
Sắc mặt của Đinh Phong Thành lại thay đổi: “Cái quái gì vậy? Thiệp của tôi là thật.
“Ha ha, còn dám giảo biện sao?” Đường Văn Chương quát to một tiếng: “Người đâu!”
“Có!”
Lập tức, hơn mười cảnh sát tay cầm súng chạy tới.
Đường Văn Chương là phó thống soái của Đông Vực, trong tay vẫn có chút quyền lực, ở hiện trường cũng có thể điều động một ít cảnh sát.
Anh ta chỉ vào đám người Đinh Phong Thành, Đinh Nhị Tiến nói: “Những người này ngụy tạo thiệp mời, ý đồ bất chính. Bắt nhốt bọn họ lại cho tôi, thẩm vấn nghiêm ngặt, hỏi rõ mục đích của bọn họ là gì, có phải là muốn phá hỏng đại lễ lần này không.
“Tuân lệnh!”
Những cảnh sát đó xông tới, còng tay tất cả đám người của Đinh Nhị Tiến lại.
Đinh Nhị Tiến tức giận gầm lên: “Cái tên khốn Đường Văn Chương, thiệp mời của chúng tôi là thật, là tổng phụ trách đích thân phái người đưa tới cửa, cậu buông chúng tôi ra!”