Vệ gia tạo được thanh thế mênh mông cuồn cuộn nhưng mà thực lực của cường giả tiến đến tấn công Tinh Thần kiếm phái ở trong mắt Tân Vũ Hiệp cũng không tính là mạnh mẽ, có chút làm cho hắn ngạc nhiên, hoặc là không thể nào nghĩ ra được.
Cường giả Vệ gia công kích một hồi nhưng lại bị Tinh Thần kiếm phái nhẹ nhàng ngăn cản xuống, cường giả Vệ gia liền xem xét Quan Tinh phong một lượt nhưng không đi, trận tấn công thứ nhất đã chấm dứt, tạm thời rút lui.
Sau khi chủ trì đại chiến thì Tân Vũ Hiệp trở lại trong điện Tinh Thần nghỉ ngơi một chút.
– Chưởng môn sư huynh!
Lúc này có một thanh âm từ ngoài điện truyền vào, đợi một lời vừa thốt xong thì người đã tiến vào trong điện Tinh Thần rồi.
Đây là một nam tử tuổi chừng năm mươi tuổi, sắc mặt như đao gọt, có chút cao gầy.
– Thác Bạt sư đệ, có chuyện gì vậy?
Giờ phút này đúng là thời buổi rối loạn, Tân Vũ Hiệp đứng lên.
Người tới chính là phó chưởng môn của Tinh Thần kiếm phái Thác Bạt Thần, sắc mặt của hắn không hề tốt, bước nhanh đi tới bên cạnh Tân Vũ Hiệp nói:
– Chưởng môn sư huynh, có việc lớn không tốt rồi, nghe nói rằng Chuẩn Đế của Vệ gia sắp đến rồi, muốn phát động công kích lần thứ hai với bổn phái.
– Cái gì?
Thần sắc của Tân Vũ Hiệp đột nhiên chấn động.
Chuẩn Đế!
Cái mà Tân Vũ Hiệp kiêng kị nhất chính là Chuẩn Đế của Vệ gia.
Tuy rằng tổ tiên đã bày ra đại trận kiếm khí dưới Quang Tinh phong thì Chuẩn Đế muốn phá vỡ cũng không dễ dàng, nhưng chỉ là không dễ dàng phá vỡ còn việc phá vỡ trận pháp được là rất là có hy vọng.
Nếu như Chuẩn Đế Vệ gia đến từ lúc sáng sớm thì trong lòng Tân Vũ Hiệp sớm đã có suy đoán thì sẽ không bị chấn động lớn như vậy.
Hiện tại Vệ gia đã triển khai đợt công kích thứ nhất, người mạnh nhất chỉ là hoàng giả cấp tám, hiện tại Chuẩn Đế đột nhiên đến khiến Tân Vũ Hiệp lập tức bối rối, thậm chí còn có chút thất thần nữa.
Hưu!
Ngay một khắc này thì có một đạo kiếm cương sáng chói đột nhiên xuất hiện, đâm ra từ trong tay Thác Bạt Thần.
Thác Bạt Thần cách Tân Vũ Hiệp không đến mười mét, là một vị hoàng giả cấp ba, đột nhiên ra tay, tốc độ nhanh như thiểm diện, Tân Vũ Hiệp thất thần trong nháy mắt nên kiếm cương kia liền chui vào trong bụng của hắn, trực tiếp đâm vào trong Đan Điền.
Thác Bạt Thần một kích liền thối lui giống như là tia chớp.
– Muốn chết!
Đồng thời trong lúc đó thì Tân Vũ Hiệp đã kịp phản ứng trong nháy mắt, hét lớn một tiếng, một đoàn kiếm cương sáng chói từ trong cơ thể của hắn vọt ra.
Đáng tiếc rằng Thác Bạt Thần thối lui quá là nhanh nên đã tránh thoát được công giết của kiếm quang, đoàn kiếm quang sáng chói hóa mở ra, là mấy trăm thanh linh kiếm.
Trong đó có ít nhất là trên trăm thanh linh kiếm Hoàng cấp.
– Ngươi….!
Sắc mặt của Tân Vũ Hiệp lập tức biến thành trắng bệch, thân thể nhoáng lên một cái:
– Trên thân kiếm có độc sao? Ngươi phản bội bổn phái….!
Trên mặt Thác Bạt Thần có chút sợ hãi, nhưng lại có chút hưng phấn nói:
– Chưởng môn sư huynh, Vệ gia chủ có nói từ nay về sau để ta làm chưởng môn của Tinh Thần kiếm phái, ngươi đã trúng vạn độc xà vương, sống không được bao lâu nữa, càng động đến cương nguyên thì sẽ càng chết nhanh. Sư huynh, ngươi không phải là đối thủ của ta đâu…. Ngươi vừa chết thì Vệ gia sẽ lấy bí kíp kiếm trận Đại Chu Thiên Tinh Thần của bọn hắn, còn ta làm chưởng môn Tinh Thần kiếm phái của ta, tất cả mọi người đều hân hoan vui mừng, mọi sự đại cát, ngươi nói có đúng không hả sư huynh.
– Ngươi….!
Tân Vũ Hiệp chỉ vào Thác Bạt Thần, lời còn chưa nói xong liền phun ra một ngụm máu tươi, máu tươi đen kịt.
Tân Vũ Hiệp chỉ cảm thấy toàn thần đau đớn, say, trong tay hắn đột nhiên có thêm một viên đan dược lục sắc, trong nháy mắt liền nuốt vào.
Hưu hưu hưu hưu hưu hưu…
Ngay một khắc này thì một đoàn kiếm quang sáng chói từ trong cơ thể Thác Bạt Thần bay ra, mấy trăm thanh linh kiếm trong nháy mắt liền bổ tới hướng Tân Vũ Hiệp.