Thân ảnh Giang Tuyết xuất hiện, thần thể bao phủ Ngọc Hoàng Thiên, phủ thân xem ra.
Tiểu đạo đồng kia trong lòng lẫm nhiên, không dám chậm trễ, quỳ thân dâng lên pháp chỉ.
Một thủ chưởng bạch ngọc dò ra, nhẹ nhàng vê lên pháp chỉ, Giang Tuyết nhìn lướt qua, pháp chỉ tự động thiêu đốt, hóa thành tro bụi.
– Ta biết rồi.
Thanh âm dễ nghe từ phía trên truyền xuống, lạnh nhạt nói:
– Ngươi trở về đi, nói cho Càn Khôn Lão Tổ, đến lúc đó ta tất nhiên sẽ tới.
Tiểu đạo đồng khom người, bay ra Ngọc Hoàng Thiên, trong lòng thấp thỏm:
– Nhân vật thật cường đại, để cho ta quả thực như triều kiến Thần Đế, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh…
– Lão gia, Đông Cực Thần Quân nhận pháp chỉ, cũng đáp ứng.
Đạo đồng kia trở lại Càn Khôn Đại Thế Giới, chỉ thấy một ngụm bình ngọc huyền phù ở giữa không trung, trấn áp khí vận của Càn Khôn Đại Thế Giới, đạo đồng nói:
– Nàng nói, đến lúc đó nàng tất nhiên sẽ tới.
Càn Khôn Lão Tổ, cũng tức là Tiềm Long Đạo Nhân, quỷ quỷ túy túy từ trong bình ngọc thò đầu ra, cười nói:
– Đạo Vương hỗn đãn này, đại sự khôn khéo, chuyện nhỏ hồ đồ, luôn là muốn ta chùi đít cho hắn. Nếu ta không đi mời Đông Cực Thần Quân, bọn hắn sẽ toàn quân bị diệt…
– Quân sư, ngươi rốt cục bỏ được xuất thủ.
Thanh âm Đạo Vương đột nhiên vang lên, truyền động ở chung quanh Hóa Tiên Ngọc Bình, sắc mặt Tiềm Long Đạo Nhân biến hóa, cười lạnh nói:
– Đạo Vương, ngươi đã không phải là Thần Đế của chư thiên vạn giới, cái nào là quân sư của ngươi?
Thần quang bắt đầu khởi động, ở trước bình ngọc hóa thành Đạo Vương hư ảnh, cùng Tiềm Long Đạo Nhân nhìn nhau, nhẹ giọng nói:
– Quân sư, chẳng lẽ ngươi không nễ tình cũ sao? Ta và ngươi năm đó là hăng hái bực nào, hợp ý bực nào? Chúng ta mười ba người liên thủ, thậm chí ngay cả Cổ Tiên cũng dám đối kháng, cũng dám cùng hắn liều mạng, thậm chí dám tách rời trấn áp. Chẳng lẽ ngươi không muốn xông lại đoạn năm tháng hào hùng kia?
Sắc mặt Tiềm Long Đạo Nhân âm tình bất định, đột nhiên cười hắc hắc nói:
– Ngươi nói như thế, cũng gợi lên một chút hào khí của ta. Bất quá, ta và ngươi đạo bất đồng, lúc trước ta giúp ngươi luyện hóa vũ trụ thế giới, ngăn cản xu thế địa ngục xâm lấn, đã thành cái đinh trong mắt những người khác. Lần này nếu giúp ngươi, cái mạng nhỏ của ta liền khó giữ được. Chúng ta đạo bất đồng, ngươi đi quan đạo của ngươi, ta qua cầu độc mộc của ta. Chuyện lần này, ta không tham dự.
– Lần này chỉ là tranh đấu nho nhỏ, không ảnh hưởng toàn cục.
Đạo Vương lời nói xoay chuyển, cười nói:
– Nếu ngươi không đi cũng không việc gì. Ta đi mời Bỉ Ngạn. Lấy mặt mũi của ta, mời được nàng hẳn là không khó a?
Sắc mặt Tiềm Long Đạo Nhân thay đổi, từ trong bình nhảy ra, cả giận nói:
– Ngươi hãy chấm dứt việc đó, ngươi đem nàng liên lụy vào, lương tâm ở đâu?
– Không phải là ta muốn kéo nàng đi vào, mà là trường hạo kiếp này, không người nào có thể tránh thoát.
Đạo Vương thở dài nói:
– Ngươi hiện tại không màn thế sự. Tương lai vô luận phương nào chiến thắng, cũng không tới phiên ngươi tới phân quả. Đâu chỉ không tới phiên ngươi phân quả, ngược lại còn có thể muốn tánh mạng của ngươi. Quân sư, tránh được sơ nhất, trốn không được mười lăm. Lần này nếu ngươi không đi mà nói, ta không trách ngươi, ta cũng sẽ không cường hành bảo Bỉ Ngạn xuất thủ, tình nghĩa ở giữa chúng ta, lúc này xóa bỏ.
Thân hình của hắn nhạt đi, biến mất không thấy gì nữa.
Sắc mặt Tiềm Long Đạo Nhân âm tình bất định, đứng ở trên Hóa Tiên Ngọc Bình đi tới đi lui, thầm nói:
– Ta không muốn lao vào. Ta chỉ muốn phân quả… Con mẹ người Đạo Vương, lão tử theo ngươi lần này!
Trên bầu trời Địa ngục vạn giới, đột nhiên vô số Ma Thần áo tịch quyển, từng cái từng cái ẩn nặc, biến mất không thấy gì nữa, giữa không trung chút ít thần huyết nước lũ cuồn cuộn kia như cũ chạy chồm, tràn vào trong tế đàn.
Qua một lúc lâu, rốt cục những thần huyết này hao hết, chỉ thấy tế đàn khe khẽ rung lên, tất cả ký hiệu sáng lên, ma quang đột nhiên tăng vọt, uy năng tăng cường mấy chục lần!