“Mẹ kiếp, thật sự phát tiền như vậy sao? Lúc đó tôi còn cho rằng đang nói đùa!”
“Không phải sao! Năm trăm nghìn đấy, nếu nói ra con số này, người của những công ty khác tuyệt đối sẽ không tin, công ty trước đây của tôi, ông chủ hứa cuối năm sẽ phát tiền khen thưởng mười nghìn, kết quả cũng chẳng phát đồng nào, muốn ông ta phát năm trăm nghìn, có lẽ chính là ép chết ông ta đó!”
Từng giọng nói vang lên ồn ào khắp nơi.
Một phút đồng hồ sau, Lâm Ngữ Lam mở miệng lần nữa: “Được rồi, các vị, tôi muốn nói là kinh nghiệm làm việc là một phần rất quan trọng, nhưng sự cố gắng của cá nhân cũng quan trọng y như vậy, làm việc ở Lâm Thị, không thiếu kỳ tích, có người nói, mua xổ số trúng được năm triệu, đối với chúng ta mà nói là nằm mơ giữa ban ngày, nhưng tôi tin rằng, chỉ cần mọi người cố gắng, ký được nhiều hợp đồng hơn nữa, tuyệt đối không phải chuyện nằm mơ giữa ban ngày, ở Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam tôi đã hứa hẹn thì sẽ làm được! Khoảng thời gian tiếp theo, Lâm Thị sẽ sắp xếp lại hạng mục chiến lược, mà Lâm Thị cũng sẽ chuẩn bị tiền thưởng ba triệu để phát vào cuối năm nay, miễn là các vị bằng lòng cố gắng, Lâm Ngữ Lam tôi cam đoan, chế độ của Lâm Thị tuyệt đối tốt nhất trong tất cả các Tập đoàn của tỉnh Ninh!”
Trong đám người, một tràng tiếng hoan hồ vang lên.
“Chủ tịch Lâm khí phách!”
“Chủ tịch Lâm oai phong!”
Trương Thác nghe những tiếng hoan hô này, trên mặt hiện lên nụ cười, anh nhìn người phụ nữ đứng trước micro kia, trong lòng tràn đầy tự hào, đây chính là vợ của anh, có năng lực, có bản lĩnh! Chỉ mấy câu nói ngắn ngủi, đã kích thích lòng nhiệt tình của tất cả mọi người, thái độ làm việc của nhân viên có thể quyết định tương lai phát triển của một công ty!
Chung Kỳ vừa mới bị đuổi việc đã thu dọn xong đồ đạc của mình, từ cửa hông công ty yên lặng bước ra, nhìn Thu Vũ đeo hoa hồng to trên ngực, đứng trước cửa công ty, nhận được lời khen ngợi, trong lòng cô ta cảm thấy rất khó chịu, những lời Lâm Ngữ Lam vừa mới nói trên micro, cô ta đều nghe thấy hết, năm trăm nghìn, cho dù có chia đều cho hai người cũng vẫn là hai trăm năm mươi nghìn! Hai trăm năm mươi nghìn này, dựa vào cái gì lại đưa cho Thu Vũ!
Chung Kỳ nhìn chằm chằm cửa chính công ty, trong mắt tràn đầy oán hận, nếu không phải vì Thu Vũ này, nếu không có nhân viên nghiệp vụ chết tiệt kia, làm sao chuyện hôm nay lại có dính líu gì đến mình được chứ! Nhụy
Chung Kỳ hít sâu một hơi, trong lòng tự an ủi chính mình, hai trăm năm mươi nghìn, cho dù có cho Thu Vũ hai trăm năm mươi nghìn thì sao chứ, hoàn cảnh gia đình của mình vẫn tốt hơn cô ta, còn có một người bạn trai có tiền, rời khỏi Lâm Thị, cùng lắm là tìm một công việc làm lại từ đầu thôi, cho cô ta hai trăm năm mươi nghìn, cô ta cũng không có được cuộc sống thoải mái như mình!
Nghĩ đến những chuyện này, Chung Kỳ cảm thấy trong lòng mình thoải mái hơn rất nhiều, đang định nhấc chân rời đi, giọng nói của Lâm Ngữ Lam lại vang lên lần nữa, thông qua micro, để cho Chung Kỳ nghe thấy rõ ràng.
“Còn có một việc nữa, đối tượng hợp tác của chúng ta, ông Eugene vô cùng đánh giá cao phẩm chất tốt đẹp của Thu Vũ, lần nay, ông Eugene đặc biệt tặng cho Thu Vũ một chiếc xe Maserati Quattroporte giá trị một triệu chín trăm bốn mươi nghìn, phẩm chất của một người quan trọng hơn bất kỳ chuyện gì, mặc dù Thu Vũ là người mới, nhưng tôi hy vọng, tất cả mọi người có thể học tập Thu Vũ nhiều hơn nữa.”
Lời nói của Lâm Ngữ Lam vang vọng bên tai Chung Kỳ.
Một triệu chín trăm bốn mươi nghìn, Maserati Quattroportel Ngay cả người bạn trai giàu có mà cô ta vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo kia cũng không mua nổi chiếc xe sang trọng như vậy!
Cảm giác đổ kỵ sâu sắc này quanh quẩn trong lòng Chung Kỳ, không cách nào xua tan được!
Đợi sau khi nghi thức trao thưởng ở trước cửa công ty kết thúc, mỗi người trong công ty đều vô cùng phấn khởi, chuyện ngày hôm nay giúp bọn họ hoàn toàn nhìn rõ được chế độ của Lâm Thị, miễn là chịu cố gắng, không phải là không thể làm giàu trong một tháng!
Rất lâu sau khi buổi lễ kết thúc, Thu Vũ cũng chưa kịp tỉnh táo lại.
Sáng hôm nay khi đi ra ngoài, bởi vì phải đàm phán với khách hàng, trái tim cô ta vẫn luôn đập thình thịch thình thịch rất dữ dội, sợ mình có sơ sót gì khi đàm phán với khách hàng, nhưng bây giờ mới có mấy tiếng đồng hồ trôi qua, mấy món quà khổng lồ mà cô ta chưa từng nghĩ đến bao giờ đã từ trên trời rơi xuống! Hai trăm năm mươi nghìn tiền thưởng, chiếc xe sang trọng mấy triệu, toàn bộ đều nên xuống đầu cô, khiến cô có cảm giác cực kỳ không chân thật.
“Anh Trương, không phải tôi đang nằm mơ đấy chứ?” Thu Vũ ngẩn mặt ra.
“Không phải.” Trương Thác lắc đầu: “Đây là những gì có đáng được nhận.”
Đối mặt với một khách hàng chưa quen biết, một người mới như Thu Vũ đã cố gắng hết sức mình để đàm phán, đối mặt với sự mê hoặc của năm trăm nghìn kếch xù, Thu Vũ vẫn có thể chủ động đề nghị Trương Thác ký hợp đồng, có biết bao nhiêu người có thể làm được như cô chứ?