– Đa tạ!
Lâm Minh bắt đầu đứng đó mà đọc ngọc giản, hắn có cảm giác cường đại, đi qua là không quên, chứ đừng nói là thứ ghi lại thông tin nhưu là ngọc giản. Coi như là Tu La Thiên Thư đầy huyền diệu thì hắn cũng có thể ghi nhớ toàn bộ.
Chỉ dùng một nén nhang thời gian liền xem xong ngọc giản, sau đó hắn bóp nát ngọc giản trước mặt Chu bàn tử.
– Hẹn gặp lại, mong rằng các ngươi còn sống mà ra ngoài!
Lâm Minh nói xong rồi nhìn Tiểu Ma Tiên:
– Ngươi có muốn thay đổi chủ ý không?
– Đương nhiên!
Tiểu Ma Tiên khẽ vuốt cắm:
– Ngươi có phải rất cảm động phải không?
– Ờm…Thật ra cũng có chút…
Lâm Minh hơi giật mình, rồi vừa cười vừa nói.
Cứ như thế hai người song vai mà đi về phía trước ,rất nhanh thân ảnh bọn họ đều biến mất trong biển hoa kia.
Thấy một màn này thì đám người Chu bàn tử cũng không biết họ có cảm giác gì nữa.
– Ca… Ta cảm thấy chúng ta tách hắn ra, có khi là sai lầm…
Long Nguyệt khẽ nói với Long Vân.
Long Vân lắc đầu nói;
– Đi theo bọn họ thì còn nguy hiểm hơn, chúng ta mà đi theo họ không phải là muốn bị thiêu chết hay sao?
Long Vân hỏi lại, Long Nguyệt cũng đành phải thừa nhận, Lâm minh có thể sống sót chứ không có nghĩa là người khác cũng vậy, mà ai cũng thế thôi, khi có nguy hiểm tính mạng thì làm sao có thể ra tay cứu người xa lạ chứ.
– Chúng ta vẫn nên cẩn thận một chút, kỳ thực… bị Lâm Lan Kiếm đuổi giết với bị cường giả Giới Vương đuổi giết ở nơi này, thì hy vọng sống sót đã gần bằng không rồi, hắn có mạnh thì cũng không thể nào bằng được cường giả Giới Vương.
Long Vân nói thế thì đám người khsc cũng cảm thấy đồng ý, cho dù là Chu bàn tử cũng không ngoại lệ.
Giới Vương so với Thần Biến quả là chênh lệch cực lớn, tam đại cảnh giới thì không thể nào vượt qua được.
Huống hồ, bên trong Táng Thần Lĩnh còn có nguy hiểm vô cùng, không phải chỉ mình Lâm minh có thể đối phó được, có thể nói là vạn kiếp bất phục rồi!
– Chúng ta cũng đi thôi!
Chu bàn tử vung tay lên, mọi người lại bắt đầu lên con đường sinh tử này.
– Bọn hắn dường như là…tách ra!
Ở trong một sơn cốc cách mọi người mấy trăm dặm, đám huynh đệ Ải Ma tộc Tri Chu dùng Thiên Bàn để suy diễn huyền cơ, bọn họ truy tung là trên người Chu bàn tử chứ không phải là Lâm Minh. Cho nên khôn thể nào hoàn toàn khẳng định được Lâm Minh với Chu bàn tử có tách nhau ra không, giờ đây chi là nhìn cách loại hiện tượng mà phỏng đoán thôi
– Tách ra?
Đế tử Na Kỳ nói:
– Nếu thực như vậy thì bọn hắn chắc đã phát hiện ra cái gì, chứ không sẽ không làm chuyện ngu xuẩn này! Chỉ là Lâm Minh chắc biết người bị đuổi giết là hắn cho nên mới tùy tiện tách ra với người dẫn đường, bằng không chính là muốn tự sát rôi!
Trong lòng Na Kỳ hiện đủ mọi loại ý niệm, Lâm Minh với Chu Thế Yến tách ra thì độ khó để hắn tìm Lâ Minh càng thêm khó!
– Chúng ta tăng tốc thôI!
– Điều này…
Tri Chu huynh đệ lộ vẻ khó xử bởi tang tốc lên thì có nghĩa là thêm nguy hiểm
– Hử? Các ngươi nghi ngờ mệnh lệnh của ta?
Na Kỳ nhướng mày,
– Không dám, chúng ta hiểu.
Tri Chu huynh đệ chỉ có thể cắn rang mà đáp ứng, người ở dưới mái hiên không thể khôn cúi đầu. bọn hắn làm thuê cho Giới Vương cường giả thì đạt được thù lao to lớn có nghĩa là bọn hắn phải nén chịu, gánh chịu phong hiểm hơn nhiều.
– Các vị đại nhân, phía trước kia là cửa vào nội lĩnh rồi, chỉ cần đi vào nội lĩnh thì có thể tìm được được người các người cần tìm, chỉ cần dùng cảm giác tìm kiếm là được, đương nhiên làm như thế cũng sẽ kinh động không ít thứ, mang tới khá nhiều… nguy hiểm.
Tri Chu huynh đệ lên tiếng nhắc nhở, bọn hắn đã đi tới nơi sâu bên trong cốc, cửa vào nội lĩnh cũng đã xuất hiện ngay trước mắt rồi.