– Ngươi phải cẩn thận!
Hoàng Tổ trịnh trọng nói:
– Đạo Vương giám sát điều khiển ta và ngươi, ta không cách nào đem tín vật của ta cho ngươi, nếu không ngươi nắm lấy tín vật của ta, chỉ cần kích phát tín vật, Huyền Tổ sẽ tới tìm ngươi. Hắn trong lồng ngực có thiên kỳ bách biến, do hắn dạy bảo ngươi, ngươi nhất định sẽ đột nhiên tăng mạnh. Hôm nay, không có tín vật của ta, Huyền tổ cũng không cách nào tìm được ngươi, chỉ có thể dựa vào ngươi giãy dụa chiến đấu.
– Huyền tổ?
Mười hai hóa thân cùng hai đại chân thân đi tới, từng cái đi vào bên trong thân thể Giang Nam, biến mất không thấy gì nữa, Giang Nam leo lên cầu vồng, thầm nghĩ:
– Huyền Hoàng Huyền Hoàng, huyền giả thiên dã, hoàng giả địa dã. Thiên nhẹ nhàng, thay đổi bất ngờ, mây mưa tinh âm, vô hình bất định. Mà trầm trọng, dùng bất biến ứng vạn biến, không thay đổi thì gió êm sóng lặng, biến thì tuôn ra lửa giận, thay trời đổi đất. Hoàng Tổ là giống như đại địa trầm ổn, bất động thì thôi, khẽ động thì bạo đại địa chi nộ, mà Huyền tổ liền như là Thiên, lại để cho người bắt đoán không ra. Cùng loại người này liên hệ, nhất định phải coi chừng. Không thể nhìn thấy người này, cũng là vô cùng tốt…
Giang Nam thực sự không phải là truyền nhân của Huyền Đô cổ tiên, Hoàng Tổ trung hậu, sẽ không nhìn thấu, mà Huyền tổ thì sẽ nhìn thấu, sau khi Huyền tổ nhìn thấu chắc chắn sẽ không tha hắn.
Bởi vì, Huyền Đô cổ tiên sẽ không cùng người thế tục chạm phải Nhân Quả, đơn giản sẽ không thu đệ tử, điểm ấy không thể gạt được Huyền tổ.
Cầu vồng chở Giang Nam bay ra tiên đỉnh toái phiến thế giới, lao ra Hỗn Độn Hồng Mông, sau đó bay ra phiến thời không kỳ dị này, đi vào Bát cảnh Vân Tiêu điện.
Giang Nam chưa rơi xuống, liền nghe được thanh âm của Đạo Vương truyền đến nói:
– Tốt rồi, một người cuối cùng đã đến.
Giang Nam làm đến nơi đến chốn, mọi nơi nhìn lại, chỉ thấy nhiều Thần Chủ Thần Tôn tụ tập dưới một mái nhà, đều ở bên trong Bát cảnh Vân Tiêu điện, số lượng rất nhiều, ngoại trừ mười phái tám thiên bảy thế gia, ngũ đô tứ thành lưỡng hậu cung tuổi trẻ Thần Chủ ra, còn có mấy Thần Chủ chưa từng gặp mặt, thực lực cũng là cực kỳ cường đại, không kém hơn bọn người Lộ Phong Trần.
Trừ lần đó ra còn có rất nhiều Thần Tôn, nguyên một đám cường đại không thể tưởng tượng nổi, chỉ sợ là nhân vật đỉnh cấp bên trong Thần Tôn của Chư Thiên vạn giới, chỉ là Đạo Vương cũng không xuất hiện.
– Trường Nhạc công tử, Vị Ương công tử, Tử Hư thượng nhân… Ân, Tử Hư thượng nhân này cũng từ trong Thiên Ngục đi ra? Còn có Kiến Vũ Thần Tôn, Thánh Thiên Đại Tôn!
Giang Nam hít một hơi lãnh khí, sắc mặt không khỏi ngưng trọng, trong này có không ít người là cừu gia của hắn, cùng những người này đồng hành, tiến đến đoạt tiên phù, chỉ sợ nguy hiểm sẽ không chỉ tới từ địa ngục, người bên cạnh đồng dạng cũng cần phòng bị.
– Một người cuối cùng, không nghĩ tới vậy mà sẽ là giáo chủ.
Thiên Nhãn Thần Tôn tức cười, kích động tiến lên, cười nói:
– Huyền Thiên giáo chủ, chúng ta chạm mặt rồi, thật sự là hữu duyên đây này. Thực không dám đấu diếm, lần trước ta nhìn thấy giáo chủ bị cuốn vào Thiên Ngục, cũng là rất lo lắng giáo chủ an nguy…
– Cái này toàn quay lén, rõ ràng rình coi ta tiến vào Thiên Ngục!
Giang Nam nhức đầu, sự tình hắn tiến vào Thiên Ngục, người biết không nhiều lắm, chỉ có bọn người Tử Hư thượng nhân biết rõ, nhưng không ngờ Thiên Nhãn Thần Tôn này rõ ràng cũng biết.
– Cái thằng này khống chế Lăng Kính Đốc Thiên Nghi, sự tình thiên hạ, không có bao nhiêu có thể dấu diếm được hắn. Thằng này, còn có thể cho người chút tư ẩn không?
Giang Nam âm thầm khó chịu.