Âm Minh Vương cấp mà hút Huyền Thiên thì chỉ sợ rằng ngay cả gốc lông tơ cũng đều bị hút lên.
Mà Âm Thiếu Kỳ này khẽ hút cũng đã khiến cương nguyên và khí huyết của Huyền Thiên đều rung chuyển.
Ngay tại lúc Âm Thiếu Kỳ đang hết sức tung ra một trảo này thì tay phải của hắn cũng động, bảo kiếm Hoàng cấp đâm tới hướng Huyền Thiên, thi triển ra Âm Mộc Thanh Hàn kiếm.
Cái này vừa hút vừa đâm, hai bên kết hợp thì vô cùng trí mạng.
Mặc dù Huyền Thiên không bị hút chết nhưng mà cương nguyên cùng khí huyết cũng không hề chịu sự điều khiển mà tự chuyển động, vậy cũng không cách nào ngăn trở được Âm Mộc Thanh Hàn kiếm ám sát cả.
Bất diệt Kim Thân!
Kim quang lóe lên, hai tay và hai cánh chân của Huyền Thiên đột nhiên biến thành sắc vàng ròng, cương nguyên trong cơ thể được cường hóa mấy chục lần, tuy rằng còn chút rục rịch nhưng bị cường hình áp chế nên đã ổn định lại.
Lực phòng ngự của bất diệt Kim Thân rất mạnh, Âm Minh Hoàng cấp cũng đừng mơ tưởng hút được một tia cương nguyên của Huyền Thiên.
Chém!
Đối mặt với sự ám sát của Âm Mộc Thanh Hàn kiếm nên Huyền Thiên liền trực tiếp chém xuống một kiếm, vận chuyển lực lượng tam chuyển kiếm đan, lục quang bắn ra bốn phía.
Kiếm cương màu lục sắc trong nháy mắt bị nổ bắn ra, chém Âm Mộc Thanh Hàn kiếm thành nát bấy trong nháy mắt.
Rồi sau đó thế đi của kiếm cương lục sắc không hề giảm, trực tiếp chém về phía tay trái mà Âm Thiếu Kỳ đang thi triển Âm Minh.
Vèo !
Thân ảnh Âm Thiếu Kỳ như quỷ mỵ, trong nháy mắt liền lóe ra hơn nghìn thước, tránh thoát được một kiếm.
Chém!
Huyền Thiên tiến thêm một bước về phía trước, bảo kiếm Hoàng cấp mang theo kiếm cương lục sắc, một kiếm quét ngang chém ngang lưng Âm Thiếu Kỳ.
Tam chuyển kiếm đan của kiếm chi áo nghĩa có lực công kích rất mạnh, cho dù là công kích trực lai trực vãng nhưng cũng còn đáng sợ hơn so với rất nhiều chiêu thức cường đại khác.
Nhưng vào lúc này thì Âm Thiếu Kỳ đột nhiên tách ra hào quang, một đoàn kiếm quang sáng chói đột nhiên từ trong cơ thể hắn vọt ra ngoài.
Keng keng keng keng keng keng…
Một hồi tiếng vang liên tục vang lên, một đoàn kiếm quang sáng chói ngăn cản kiếm cương lục sắc lại.
Tiếp theo trong nháy mắt thì đoàn kiếm quang sáng chói liền phân tán, là một thanh kiếm không có chuôi kiếm, Thị Linh kiếm.
Cả một trăm lẻ tám chuôi linh kiếm trôi lơ lửng bốn phía Âm Thiếu Kỳ.
Ánh mắt Huyền Thiên khẽ động.
Kiếm trận! Âm Thiếu Kỳ lại là một tên kiếm trận sư!
Kiếm trận sư dưới vương giả thì tương đối nhiều nhưng mà phía trên vương giả thì số lượng kiếm trận sư lại vô cùng thiếu.
Bởi vì linh kiếm đã ngoài Vương cấp là vô cùng thưa thớt.
Một ít kiếm trận cường đại cần có đại lượng linh kiếm, nếu như không có linh kiếm phù hợp, không có kiếm trận bí điển phù hợp thì cũng là vô dụng.
Cho nên mặc dù Huyền Thiên ở thiên giai cảnh đã từng là vạn kiếm kiếm trận sư, nhưng mà sau khi Thành vương cũng không thể không buông tha cho kiếm trận, linh kiếm phía trên Vương cấp trên người Huyền Thiên chỉ có một thanh, chính là khi ở Tù Long Sơn Thiên Châu thu hoạch được linh kiếm Hoàng cấp.
Mà Âm Thiếu Kỳ trước mắt thì bốn phía đều là trôi lơ lửng một trăm lẻ tám chuôi linh kiếm, trong đó có bảy mươi hai chuôi là linh kiếm Vương cấp, mặt khác còn có ba mươi sáu chuôi còn lại thì toàn bộ đều là linh kiếm Hoàng cấp.
Trong kiếm trận có linh kiếm Hoàng cấp, như vậy thì kiếm trận do Âm Thiếu Kỳ bày ra cũng với kiếm trận do Huyền Thiên bày ra là có chút khác nhau.
Huyền Thiên ở thiên giai cảnh là vạn kiếm kiếm trận sư, nhưng mà cái kiếm trận vạn kiếm kia khẳng định là hoàn toàn không thể so sánh được với kiếm trận một trăm lẻ tám này của Âm Thiếu Kỳ.
Vương giả bắt đầu lĩnh ngộ áo nghĩa thì đến khi trở thành hoàng giả lại bắt đầu dung hợp áo nghĩa, đạo vận khắc sâu.