– Cảnh trưởng lão, Ngũ Thiếu bị nhốt trong trận, thỉnh ngài nhanh đi phá trận!
Mấy Hoàng Giả Thiên Hồn Lĩnh đều nghe được, hướng phía Cảnh Vũ Thanh ở ngoài mấy dặm hô gọi.
Cảnh Vũ Thanh trở lại cười nói:
– Không vội! Không vội!
Vừa nói, vừa tiếp tục bày bố trận pháp.
Thanh Vân Kiếm Phái, trên Liên Vân Phong, chúng võ giả có chút không tìm được manh mối.
Ma Môn Ngũ Thiếu Âm Thiếu Kỳ, rõ ràng là người thủ lĩnh của lần công kích này, địa vị tối cao, hiện tại bị nhốt trong trận, Cảnh Vũ Thanh dĩ nhiên nói không vội không vội?
Âm Thiếu Kỳ bị nhốt ở trong trận, sắc mặt nhất thời biến đổi. Hắn thính giác linh mẫn cỡ nào, dù cho cách xa nhau hai ba trăm dặm, vẫn là nghe được Cảnh Vũ Thanh nói.
Một ý niệm không tốt, từ trong lòng Âm Thiếu Kỳ mọc lên.
Trử Vệ Nguyên, Lâu Lập Đông hai người cũng đồng thời vẻ mặt biến sắc, phản ứng của Cảnh Vũ Thanh ngoài dự liệu của bọn họ.
Nếu như Cảnh Vũ Thanh vẫn là Cảnh Vũ Thanh trước đây, như vậy, trước tiên nên đi tới phá trận cứu Âm Thiếu Kỳ mới đúng. Mà hiện tại phản ứng này….rõ ràng có điểm không binh thường.
– Đàm Nghệ Ngạn! Toàn bộ trở lại….!
Trử Vệ Nguyên nhất thời hét lớn một tiếng.
Đàm Nghệ Ngạn, là một vị thực lực mạnh nhất, địa vị cũng là cao nhất trong bốn vị Hoàng Giả Thiên Hồn Lĩnh.
– Đi!
Tam cấp Hoàng Giả Đàm Nghệ Ngạn hướng về đám Hoàng Giả Thiên Hồn Lĩnh khác vung tay lên. Song song phóng lên cao, hướng tới Trử Vệ Nguyên bên này bay tới.
– Trận khởi….!
Lúc này, Cảnh Vũ Thanh đột nhiên hét lớn một tiếng.
Hắn hai tay án trên mặt đất, dường như kéo một tấm màn sâu khấu, hướng lên trời nhấc lên một cái.
Hô……..
Một cái trận pháp khí tráo đột nhiên mọc lên, bao phủ phương viên bảy tám dặm.
Ngoại trừ Đàm Nghệ Ngạn một mình ở bên ngoài của trận pháp khí tráo ra, ba vị Hoàng Giả Thiên Hồn Lĩnh khác, toàn bộ đều bị bao phủ ở trong trận.
– Cảnh trưởng lão, đây là có chuyện gì?
Đàm Nghệ Ngạn thần sắc kinh hãi.
Xa xa, vô luận là Âm Thiếu Kỳ bị vây ở trong trận, hay vẫn là Trử Vệ Nguyên, Lâu Lập Đông ở bên ngoài trận, sắc mặt đều triệt để đại biến. Ý niệm trong đầu kia của bọn họ dĩ nhiên đã trở thành sự thật.
Cảnh Vũ Thanh, làm phản!
– Đàm Nghệ Ngạn Trở lại….!
Trử Vệ Nguyên rống to hơn một tiếng.
Vào lúc này, Cảnh Vũ Thanh đã hướng một kiếm chém ra. Kiếm Cương hắc khí kia cuồn cuồn, một con Ma Long dương nanh múa vuốt hiện lên.
Cảnh Vũ Thanh vừa ra tay chính là tuyệt chiêu…….. Hắc Vụ Ma Long Kiếm, muốn đem Đàm Nghệ Ngạn chém giết.
….
– Ha hả ha hả….!
Huyền Thiên cười vui vẻ, Cảnh Vũ Thanh hướng Ma Môn Hoàng Giả hạ thủ, đặt Âm Thiếu Kỳ bị nhốt trong trận không để ý, đã làm ra lựa chọn cuối cùng.
Khí tức của Huyền Thiên đột nhiên trở nên phong duệ không gì sánh được, bốn phía bốn phía bị nghiền nát. Một đạo khí kiếm dựng đứng về phía trước, đem không khí trảm ra mấy chục dặm, ánh mắt chăm chú vào trên người Trử Vệ Nguyên, Lâu Lập Đông hai vị Tứ cấp Hoàng Giả, nói:
– Hẳn là đã đến lúc để ta xuất thủ!
Trử Vệ Nguyên và Lâu Lập Đông trong mắt vẻ cảnh giác hóa thành kiêng kỵ, khí tức phong duệ của Huyền Thiên so với vừa rồi cùng với Âm Thiếu Kỳ giao thủ, đã cường thịnh hơn gấp chục lần.
– Ngũ Thiếu, ngươi mau chóng phá trận, ta cùng với Lâu sư đệ chế trụ Huyền Thiên….!
– Huyền Thiên, ngươi dám động đến một sợi lông tơ của Ngũ Thiếu, Âm Ma Tông trả thù, cả Vân Châu trên trời dưới đất ngươi đều sẽ không chỗ để đào thoát….!
Trử Vệ Nguyên, Lâu Lập Đông song song quát dẹp đường.
Huyền Thiên cười lớn, nói:
– Ha ha ha…. Ta chém giết Ma Môn thất thiếu Phiền Thiếu Tiêu, sớm đã thành bị Thất Ma Truy Sát Lệnh truy sát, lẽ nào Ma Môn sẽ bỏ qua cho ta sao? Lại chém giết thêm một Ma Môn Ngũ Thiếu Âm Thiếu Kỳ, lại có cái gì khác nhau? Huyền mỗ ít ngày nữa sẽ đi trước Trung Châu, Ma Môn ở trên Vân Châu không thể một tay che trời, còn có thể quản đến Trung Châu nữa sao? Nếu thật là có bản lĩnh, mặc dù đến Trung Châu truy sát Huyền mỗ!