– Rất đơn giản, ngươi đi ra ngoài hấp dẫn sự chú ý của Trấn Huyền Tu La, ta sẽ đánh lén ám sát hắn, hai bút cùng vẽ!
Huyễn Vũ nói.
– Như vậy sao?
Nhiếp Vân trầm tư một chút, đột nhiên ngón tay búng một cái.
– A… Con bà ngươi, không phải ngươi muốn hợp tác sao?
Đột nhiên Huyễn Vũ thét lên một tiếng, người nhảy dựng lên, khí tức được che dấu hoàn mỹ trên người lại lần nữa tiết lộ ra ngoài
– Hợp tác, hợp tác cái con bà ngươi! Ngươi căn bản không có chút thành ý hợp tác nào!
Lần nữa làm rối loạn hiệu quả ẩn nấp của đối phương, Nhiếp Vân cười lạnh một tiếng, sưu một cái đã chui xuống mặt đất rồi biến mất không thấy gì nữa.
Bản thân hắn thực sự muốn hợp tác với tiểu tử này, nhưng mà dường như tiểu tử này không biết phân biệt tốt xấu a.
Thành tâm hợp tác thì đối phương lại muốn mình đi chịu chết, tính toán của đối phương rất hay!
Hiện tại Trấn Huyền Tu La đang ở trong trạng thái cuồng bạo, đừng nói là đi hấp dẫn lực chú ý của hắn. Chỉ sợ vừa mới xuất hiện sẽ rơi vào công kích cuồng bạo, đến lúc đó tiểu tử này cũng chỉ hỗ trợ đánh lén mà thôi. Nếu như hắn ta lại trốn ở một bên xem náo nhiệt, khi đó người thảm chính là hắn!
Cho nên, vừa nghe thấy kế hoạch này thì Nhiếp Vân đã biết rõ tiểu tử này không yên lòng, không có chút thành ý hợp tác nào. Vì vậy hắn lại lần nữa kích phát kiếm khí ra, khiến cho chỗ ẩn thân của đối phương bộc lộ.
– Để ta xem ngươi có thể ẩn thân tới khi nào, cho dù ngươi biến thành con rùa đen rút đầu thì ta cũng sẽ lôi ngươi từ trong cái mai ra a!
Huyễn Vũ vừa mới lộ diện thì lại lần nữa bị Trấn Huyền Tu La tập trung vào. Vị Tu La đang cuồng bạo này tức giận tới mức liên tục chửi bới, ngón tay khô quắt tạo thành trảo chộp qua.
Lần không còn bị ảo cảnh mê hoặc, hắn vừa mới ra tay là long trời lở đất, hoàn toàn là công kích bạo lực nhất.
– Đáng giận, ngươi đủ ác!
Huyễn Vũ sắp phát khóc.
Vốn định hắn định thiết kết, tính toán gia hỏa gọi là Nhiếp Vân này một phen, ai ngờ tiểu tử này so với khỉ còn khôn khéo hơn, làm cho hắn liên tục bị ăn quả đắng.
Ngón tay khẽ điểm, một vật bộ dáng như bàn cờ lần nữa bắn ra, lần này không phải là ảo ảnh hư ảo mà là Tiên Khí chân chính. Vừa mới xuất hiện thì lực lượng cuồng bạo đã va chạm với trảo ấn của Trấn Huyền Tu La.
– Tiên Khí Tuyệt phẩm, bàn cờ này không ngờ cũng là Tiên Khí tuyệt phẩm…
Trong lúc ẩn nấp, Nhiếp Vân đã nhận ra đẳng cấp của bàn cờ này.
Đây cũng là một kiện Tiên Khí cấp bậc tuyệt phẩm, so với đầu thương trên người hắn cũng không kém là bao. Lúc này Huyễn Vũ dùng toàn lực, Thiên Địa như bị xới tung, lực lượng tung hoành bắn ra, thiên la địa võng, không ngờ lại đánh ra lực lượng ngang hàng với Trấn Huyền Tu La.
Bằng vào thực lực La Tiên cảnh lại đối chiến ngang hàng với Tu La Huyền Tiên cảnh, đủ để thấy được chỗ cường đại của cỗ binh khí này.
Bất quá, loại chống cực này sẽ không kéo dài được bao lâu thì Huyễn Vũ sẽ bại trận. Bằng vào binh khí, tuy rằng trong thời gian ngắn có được thực lực có thể chống lại Huyền Tiên cảnh. Nhưng mà một khi thời gian kéo dài, vô luận là tiên lực hay là tinh thần đều không chịu nổi, chỉ cần xuất hiện chuyện sụp đổ thì sẽ trở nên thê thảm vô cùng.
– Bạo cho ta!
Bản thân Huyễn Vũ cũng biết loại tình huống này cho nên đột nhiên thu lại bàn cờ, bàn tay hắn đột nhiên nắm chặt.
Oanh!
Ngọc bài tương đương với tự bạo trước đó mà hắn đau lòng không đem ra sử dụng, lần này lại bị hắn trực tiếp bóp nát.
Nương theo một tiếng nổ vang kịch liệt, lực lượng phá tan mây xanh, lực lượng quét ngang, ngay lập tức bao phủ Trấn Huyền Tu La vào bên trong.