Giờ khắc này, bọn họ biết, rằng chỉ cần mình bằng lòng tham chiến, chư giới sẽ phóng xuất sức mạnh, để cho mình đi đến bên cạnh người kia.
Tham chiến…
Tai một thế giới đã vỡ vụn tan tành.
Người nọ đưa tay run rẩy khẽ vuốt ve bức họa, người con gái trên bức tranh cười tươi như hoa.
Một âm thanh tràn ngập thống khổ vang lên:
“Ta muốn tham chiến!”
Tại một thế giới chôn vùi trong biển lửa.
Có người quỳ gối trước một bia mộ, kiên định mà nói: “Ta muốn tham chiến!”
Tại một thế giới tĩnh mịch điêu linh như cõi chết.
Trong đống đổ nát không có một bóng người, bỗng nhiên vang lên một giọng chứa đầy hận ý: “Ta muốn tham chiến!”
Tại một thế giới bị quái vật hoành hành.
Trong đám người võ trang đầy đủ, thỉnh thoảng vang lên từng đợt âm thanh: “Ta muốn tham chiến!”
…
Thế giới Thần Duệ.
Huyễn Nhã ôm con trai trong ngực, đứng lên khỏi vương vị, ra lệnh: “Truyền lệnh, tất cả Thần duệ, toàn bộ tham chiến!”
“Rõ!”
…
Thế giới Luyện Ngục.
Sỏa Cường vuốt cằm, phàn nàn: “Vì sao thằng nhóc này đánh với Thần Hỗn Loạn cũng không nói trước một tiếng.”
“Tên gì kia, ngươi nói một chút xem, lần trước Thần Hỗn Loạn phái người đến “chào hàng” Hỗn Loạn ở chỗ chúng ta, sau đó thế nào?”
Một gã ma quỷ nói: “Vương của ta ơi, người kia đang ở dưới chân của ngài đó.”
Sỏa Cường nhìn đầu người dưới chân mình, nhổ phèo một cái, nói: “Ma quỷ chúng ta không phải chó săn của bọn họ.”
“Tất cả ma quỷ, nghe mệnh lệnh của ta, chúng ta tham chiến!”
Trên quảng trường đối diện nó, đám ma quỷ phát ra âm thanh như núi rung biển gầm: “Rõ, Vua Luyện Ngục!”
…
Thế giới Thiên Lam.
Lam Tụ đã mặc vào một bộ chiến giáp, cười nói: “Đương nhiên Hỗn Loạn là kẻ địch của chúng ta rồi. Truyền mệnh lệnh của ta, tất cả mọi người, tham chiến!”
“Tuân mệnh, bệ hạ!”
…
Thế giới Dung Nham.
Cổ Viêm đeo găng tay lửa lên, thản nhiên nói: “Đi, theo ta đi chiến đấu.”
“Rõ! Thưa lãnh chúa.”
…
Một thế giới mảnh vỡ Lục Đạo.
Thiên ma, quỷ ma, đám Atula nghị luận ầm ĩ.
“Đây chẳng phải là Cố Quỷ vương đó à?”
“Đúng vậy, người lần trước độ thiên kiếp mà còn gọi chúng ta đến giao dịch chính là vị này.”
“Aizz, các ngươi nói xem, tại sao vụ mua bán lần này hắn lại không gọi chúng ta?”
“Ngươi có lầm không đó, đây chính là Thần Hỗn Loạn! Toàn bộ chín trăm triệu tầng thế giới đều bị nó làm cho chướng khí mù mịt, không một ai dám ló đầu!”
“Nhưng đối thủ của nó là Cố Quỷ vương, các ngươi cũng nhìn thấy, Cố Quỷ vương đã tìm ra biện pháp đối phó nó rồi.”
“Lại nói, Cố Quỷ vương… còn thông minh hơn các ngươi đó.”
Một khoảng yên lặng.
“Vậy nên, vụ buôn bán này quá lớn, sợ rằng chúng ta nuốt không nổi?”
“Xem ra chính là như vậy.”
Lại một khoảng yên tĩnh nữa.
“Tham chiến.”
“Tham chiến.”
“Tham chiến.”
“Đi, đi cùng nhau chiến đấu với Quỷ Vương!”
…
Thế giới Yêu Tinh.
“A ha, thời điểm quyết định vận mệnh của chín trăm triệu tầng thế giới đã đến, cha của cha của cha của cha của cha, ngài thấy thế nào?”
“Nhìn cái gì nữa, tham chiến đi!”
“Vì sao?”
“Chúng ta đều được hắn cứu, yêu tinh cúng không nợ ơn người khác bao giờ. Hơn nữa, những chuyện mà hắn làm khiến cho ta tin tưởng rằng, hắn không phải là không nắm chắc chút nào.”
“Đáng giá để lấy cả vận mệnh của tộc yêu tinh ra đánh cược sao?”
“Đương nhiên, nếu như hắn thất bại, Kỷ nguyên Hỗn Loạn sẽ giáng lâm hoàn toàn, đến lúc đó yêu tinh cũng không được sống những ngày yên ổn.”
“Vậy quyết định, bộ tộc yêu tinh chúng ta cũng lên!”
Đám yêu tinh bàn bạc xong xuôi, chuẩn bị khởi hành.
Lão già râu dài chợt nhớ tới điều gì đó, nói: “À, đúng rồi, thần khí của chúng ta đâu?”
Quốc vương Yêu tinh nói: “Yên tâm, vào thời điểm thế này, ta khẳng định đã sớm chuẩn bị xong.”
Lão già râu dài hưng phấn, quơ quơ chiếc gậy ngắn mới tinh, nói: “Yêu tinh chúng ta lâu lắm rồi mới hiển lộ phong thái, lần này cần làm một trận lớn! Đi, tham chiến!”
…
Bên kia.
Đài cao.
Anna đi tới phía sau Cố Thanh Sơn, thấp giọng hỏi: “Thế nào, lần chiến đấu này sẽ còn khó hơn lần ở Hoàng Tuyền, có nắm chắc không?”
Cố Thanh Sơn nói: “Không chắc, nhưng vẫn phải làm.”
Anna tựa vào người hắn, nhẹ giọng nói: “Mặc kệ thế nào, tôi với anh sẽ cùng sóng vai chiến đấu… Tôi là Tử Thần, tôi không cho anh chết thì anh không thể chết.”
Cố Thanh Sơn cười cười, trong lòng cảm thấy ấm áp.
Trong hư không, càng ngày càng có nhiều người đi tới, chuẩn bị tham gia trận quyết chiến này.