Chỉ thấy nam nhân kia nhướng mày, ánh mắt cũng như nhớ lại ngày đó mà thêm tia lạnh lẽo.
– Lúc đó cũng là nhờ Vô Tình sơn trang ta giúp đỡ, người mới có được lại mạng sống. Lúc đó chúng ta không nêu danh, chỉ để lại phương thuốc giải độc, chắc người nhớ!
Điều này chỉ mình hắn biết, nam nhân kia phất tay. Rèm đỏ được kéo lên, chỉ thấy bên trong là nam nhân tuấn tú. Đẹp hơn cả nữ nhân, ngồi thẳng lưng nhìn nàng.
– Người có vẻ như đã biết về ta? Toàn bộ?
– Ta đã biết, vì đã hiểu nên mới tìm các chủ hợp tác! Đều là người trong giang hồ, ta tin tưởng các chủ sẽ là người trọng tình trọng nghĩa!
Lời ít ý nhiều, đều là người có thù chung. Nếu có thể bắt tay với họ, nàng sẽ bớt đi phiền phức hơn nhiều.
– Ta có gì để có lòng tin với cô?
– Ta có tính mạng này, chúng ta ký khế ước tính mạng! Kẻ nào lui bước hay không làm đúng giao kết, dùng tính mạng để trả! Người, có dám hay không?
“Người có dám hay không?” đủ to gan, cũng đủ lớn mật.
– Sao ta lại không dám chứ! Ta tất nhiên sẽ dám chơi cùng tiểu thư đây rồi!
Nói đoạn, hắn quay qua nhìn người đang hầu cạnh mình.
– Người đâu, mau đem giấy bút tới đây!
Kẻ hầu vừa đem tới, hắn liền múa bút như họa. Nàng nhìn tới ngây ngẩn, không lâu sau bút hạ xuống. Hắn ngẩng mặt nhìn nàng, ánh mắt sắc bén.
– Ta đã viết xong, mời các chủ xem qua!
Nàng nhận lấy tờ giấy, ánh mắt đảo qua vài lượt. Sau khi xác nhận không có điều gì bất ổn liền ký kết, dù sao bây giờ nàng cũng không còn gì nữa. Đem đao rạch tay để máu tuôn, nàng nhẹ ấn lên giấy kia.
– Ta sẽ dùng máu cam kết!
Chỉ thấy nam nhân kia vỗ đùi khoái trí, ánh mắt tán thưởng nhìn nàng.
– Rất tốt, rất tốt! Quả nhiên là người có chí khí!
Nói rồi hắn cũng đem dao rạch tay nhẹ ấn xuống cạnh nàng!
Hai bên cam kết với nhau không ít điều, nhất là khi đối đầu với tổ chức kia.
– Ta nghĩ, Nhã Tịnh cô nương, ta muốn đi cùng nàng! Có vẻ như Ám Vệ đang nhắm tới nàng. Không biết, ta có thể đi cùng nàng? Tiện cho việc điều tra!
Biết hắn không có ý tốt khi muốn đi cùng nàng, nhưng nàng cũng không có lựa chọn nào khác.
– Vậy, đa tạ các chủ đã đi cùng ta. Chỉ là, ta nghĩ bây giờ người xuất hiện với thân phận này không ổn cho lắm. E rằng ta cần người cải trang đôi chút!
– Được, không thành vấn đề!
Thấy hắn sảng khoái đáp ứng, nàng cũng không còn gì nhiều lời.
– Vậy, ngày mai xin người hãy cải trang thành người này, sau đó tới doanh trại gặp ta. Để thể hiện thành ý, ta có hai bảo ngọc xin dâng cho các chủ!
Nàng vừa nói xong, vừa đem ra hai huyết ngọc. Vừa nhìn liền thấy có giá trị vô cùng lớn, chỉ thấy hắn vừa nhìn ánh mắt liền dao động.
– Lễ này cũng thật lớn, ta có vẻ như không nhận không được rồi! Đa tạ công chúa!
Chỉ thấy hắn vừa nhận, vai trái nàng liền nhói đau. Ánh mắt giao nhau, lại chẳng ai nói thêm lời nào.