– Diêm Hoàng Thổ, chuyện này quan hệ trọng đại, nếu là đưa đến Bích Hà Cung vậy đã có thể hỏng bét rồi.
Bích Hà Cung đó là Hoàng phẩm thế lực uy danh hiển hách trong chính đạo. Trong tông có Hoàng Giả đã ngoài Thất cấp tọa trấn, lại thêm hộ sơn đại trận, trừ phi là cấp bậc Ma Môn thất tông tông chủ Cửu cấp Hoàng Giả xuất động, mới có khả năng cướp giật được.
Mà một ngày cấp bậc Ma Môn thất tông tông chủ Cửu cấp Hoàng Giả xuất động, chính đạo sao lại không có phát hiện, tự nhiên sẽ không để Ma Môn thực hiện được.
Do đó, Diêm Hoàng Thổ nếu rơi vào Bích Hà Cung, lại muốn cướp giật qua đây, vậy thì khó hơn lên trời.
Chuyện Diêm Hoàng Thổ liên quan đến kiến tạo Ngũ Hành tế đàn, liên quan đến Bà La Sa Minh Tử có thể đến Vân Châu này hay không, là chuyện cực kỳ lớn, so sánh với tính mệnh của Huyền Thiên, Diêm Hoàng Thổ càng quan trọng hơn.
Chỉ cần Bà La Sa Minh Tử đến Vân Châu, đánh chết Huyền Thiên, đoạt được Thánh Đỉnh, vậy còn không phải dễ như trở bàn tay, đơn giản nhấc tay là được.
– Ngũ Thiếu, chúng ta mau đuổi theo, từ đây đến Bích Hà Cung còn hơn hai ngày lộ trình, Huyền Thiên khẳng định mới rời đi không bao lâu. Không biết tốc độ của hắn ra sao, nhưng chúng ta suốt đêm chạy đi, hẳn là có hi vọng vượt qua hắn.
Trử Vệ Nguyên kinh hoảng nói rằng.
Diêm Hoàng Thổ, chuyện này liên quan trọng đại, nghe nói Huyền Thiên mang theo Diêm Hoàng Thổ chạy đi, ngay cả bọn người Âm Thiếu Kỳ, Trử Vệ Nguyên là đại nhân vật, trong lúc nhất thời cũng mất bình tĩnh, không kịp suy nghĩ, nên cũng không có hoài nghi, Thanh Vân chưởng môn Lâm Kiếm Vân có phải là đang lừa gạt bọn họ hay không.
– Đi, đuổi theo Huyền Thiên….!
Âm Thiếu Kỳ ra lệnh một tiếng, mọi người liền hướng phía nam bay đi.
Bích Hà Cung, ở vào Bích Hà đại lục phía nam Cưu Ma Đại Lục, cách nơi này cự ly gần nghìn vạn dặm, cho dù là Hoàng Giả, cũng đều cần hơn hai ngày hành trình.
– Ngũ Thiếu…!
Đúng lúc này, trong lúc nhất thời từ phía nam truyền đến một tiếng hô gọi, Cảnh Vũ Thanh đã thuấn di tới.
– Cảnh sư huynh….!
– Cảnh sư huynh….!
Địa vị của Cảnh Vũ Thanh tại Âm Ma Tông so với Trử Vệ Nguyên, Lâu Lập Đông muốn cao hơn nhiều lắm, hai người đều hành lễ.
Mấy vị Ma Môn Hoàng Giả khác cũng đều ôm quyền vấn an.
– Cảnh trưởng lão, ngươi tránh được Huyền Thiên truy sát?
Âm Thiếu Kỳ thấy Cảnh Vũ Thanh, ánh mắt sáng ngời.
Lúc đó tình hình chiến đấu một mảnh hỗn loạn, Huyền Thiên đuổi theo Cảnh Vũ Thanh mà đi, ai cũng không biết kết quả sẽ ra sao.
Ma Môn Vương giả chạy thoát mạng không nhiều lắm, cũng không biết Cảnh Vũ Thanh sống hay chết.
Cảnh Vũ Thanh làm Tứ cấp Hoàng Giả, vẫn còn là Trận Pháp Sư. Đám người Âm Thiếu Kỳ làm sao nghĩ đến, Cảnh Vũ Thanh sẽ bị Huyền Thiên bắt giữ, bức đến tử lộ, vì mạng sống, cam nguyện trở thành người hầu của Huyền Thiên.
Do đó, nhìn thấy Cảnh Vũ Thanh mọi người liền tự động suy nghĩ, cho rằng Cảnh Vũ Thanh đã chạy trốn được.
Cảnh Vũ Thanh gật gật đầu, nói:
– May mà ta lúc trước bố trí trận pháp phạm vi rộng, mới may mắn tránh được một kiếp, Huyền Thiên người này chiến lực đã vượt lên trước Tứ cấp Hoàng Giả, cùng Ngũ Thiếu ngươi đều kém không xa.
– Cách Ngũ Thiếu kém không xa, xem ra vẫn là kém hơn. Ngũ Thiếu, hừ chờ chúng ta đuổi theo Huyền Thiên, chính là ngày chết của hắn.
Lâu Lập Đông lạnh lùng nói, quyền đầu nắm đến vang lên, tựa hồ đã đem Huyền Thiên bóp chết ở trong lòng bàn tay.
– Hắc…!
Cảnh Vũ Thanh khẽ quát một tiếng, nói:
– Đi đâu mà đuổi theo? Huyền Thiên còn đang ở trong Thanh Vân Kiếm Phái, ta tránh được một kiếp, nhưng vẫn chưa chạy đi xa, một mực quan tâm Thanh Vân Kiếm Phái, thẳng đến các ngươi tới đây, ta mới đi ra. Huyền Thiên tiến nhập Liên Vân Phong tới bây giờ còn chưa có đi ra.