Mục Trần thấy vậy cũng không ngăn cản, hắn biết, giống như Hoàng Huyền Chi không dám giết hắn, hắn cũng không có cách nào thật sự giết Hoàng Huyền Chi, bời vì sau lưng hai bên đều có thánh phẩm tồn tại, tranh đấu hiện thời đều nằm trong quy tắc, nhưng nếu thật sự trở mặt thì đều không phải là chuyện tốt đối với cả hai bên.
Bây giờ Mục Trần vẫn không có năng lực chống lại thánh phẩm, cho nên hắn cũng không có ý định rước lấy phiền phức cho mẫu thản.
Về phần Hoàng Huyền Chi, tên này dù khó giải quyết, nhưng Mục Trần cũng không sợ hắn, hôm nay đánh một trận, hắn muốn khôi phục cũng tốn không ít thời gian, mà chờ đến lúc hắn hoàn toàn khôi phục, có lẽ Mục Trần cũng đã chân chính bước vào tiên phẩm, đến lúc đó đánh bại hắn cũng chỉ dễ như trờ bàn tay.
Trong lúc thân thể Hoàng Huyền Chi được kim quang bao bọc lao ra khỏi hóa thần trì, Cửu U cũng hóa thành lưu quang bắn tới, xuất hiện bên cạnh Mục Trần, đôi mắt đẹp vẫn còn lưu lại chút rung động nhìn hắn.
“Tên biến thái nhà ngươi, thế mà thật sự thắng Hoàng Huyền Chi”. Cửu U khẽ cắn môi nhỏ nhắn, đôi mắt đẹp vui mừng nhìn Mục Trần chăm chú.
Kết quả này hiển nhiên nằm ngoài ý liệu của nàng, mặc dù nàng rất tin tưởng Mục Trần, nhưng ngay từ thời điểm ban đầu, nhiều lắm cũng chỉ cảm thấy Mục Trần dù không địch lại Hoàng Huyền Chi thì cũng thực lực lực mang nàng trách xa hắn.
Nhưng ai ngờ tới, Mục Trần căn bản cũng không định mang nàng tránh xa Hoàng Huyền Chi, mà là trực tiếp chọn phương pháp dứt khoát nhất, đó là chính diện đánh bại hắn, làm cho hắn không thể nào mơ tưởng đến huyết mạch của nàng nữa.
“Thu hoạch cũng không nhỏ”. Mục Trần tung tung ba viên huyết đan, cười híp mắt nói.
Vừa nói, ánh mắt của hắn chợt liếc về một nơi cách đó không xa, chỉ thấy nơi đó ba người khổng linh nhi cũng cần thận lướt tới, ánh mắt thẳng tắp nhìn chuẩn thánh huyết đan trong tay Mục Trần.
Cho tới bay giờ, bọn họ mới phục hồi tinh thần lại từ sau chuyện Hoàng Huyền Chi thua cuộc, nhưng mà ngay lập tức bọn họ cũng nhớ tới chuẩn thánh huyết đan.
“Mục huynh”
gương mặt xinh đẹp của khổng linh nhi hiện lên một nụ cười động lòng người, sóng mắt lưu chuyển, kiều mỵ thoáng qua.
“haha, cáo từ, có duyên sau này gặp lại”
Vậy mà Mục Trần căn bản cũng không cho nàng cơ hội nói chuyện, khẽ mỉm cười, trực tiếp nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Cửu U, hóa thành lưu quang bắn về phía bên ngoài hóa thần trì.
hắn làm sao không biết chủ ý của đám khổng linh nhi, những tên khờ khạo này còn muốn lấy chuẩn thánh huyết đan từ trong tay hắn về.
Không nói đến việc đây là chiến lợi phẩm của hắn, hơn nữa, ngay từ đầu khi tìm tới hợp tác, ba người khổng linh nhi này đã không có quá nhiều ý tốt, chẳng qua chỉ muốn dùng hắn kiềm chế Hoàng Huyền Chi mà thôi.
Nếu bọn họ đã tính toán như vậy, Mục Trần tự nhiên cũng sẽ không quá khách khí.
Nụ cười xinh đẹp trên mặt khổng linh nhi đọng lại, nàng nhìn thân ảnh Mục Trần nhanh chóng rời đi, giận đến mức lông mày dựng đứng, nghiến chặt răng,ở bẽn cạnh, lâm thương, tiêu thiên bộ dáng cũng cắn răng nghiến lợi không cam lòng.
Có điều không cam lòng thế nào đi nữa, bọn họ cũng không dám tới chặn đường cướp đồ của Mục Trần, không thấy ngay cả Hoàng Huyền Chi cũng thua trong tay hắn sao?. Bọn họ bước tới, cũng chỉ là tự dâng đồ ăn mà thôi.
Vì thế, ba người liếc mắt nhìn nhau, đều ủ rũ cúi đầu, trong lòng cực kỳ hối hận, nếu sớm biết Mục Trần này biến thái như thế, ngay cả Hoàng Huyền Chi cũng không phải đối thủ của hắn, thì bọn họ đâu cần phải sắp đặt nhiều như vậy. Trực tiếp đi theo Mục Trần, Hoàng Huyền Chi sao có thể cướp đi huyết đan trong tay bọn họ?
Đáng tiếc, hối hận cũng vô dụng, chuyến đi hóa thần trì lần này, bọn họ nhất định lại tay trắng quay về.
ùm ùm!
Mặt nước hóa thần trì vỡ ra, dưới đông đảo ánh mắt chăm chú, hai đạo quang ảnh trong nháy mắt vọt ra.
Vừa ra ngoài hóa thần trì, Mục Trần cũng cảm giác được không khí có chút không đúng, từng ánh mắt nhìn tới đều mang theo một chút sợ hãi, mà khi Mục Trần nhìn tới, bọn họ đều né tránh rất nhanh, dáng vẻ đó giống như Mục Trần là ác ma vậy, khiến cho hắn rất không biết nói sao.
âm thầm lắc đầu, Mục Trần cũng lười để ý tới họ, trực tiếp mang theo Cửu U đáp xuống trước mặt thiên hoang tộc trưởng, cười nói: “May mắn không làm nhục mệnh, đem Cửu U hoàn chỉnh quay về”
Thiên Hoang tộc trưởng kích động cười cười, vỗ vỗ vai Mục Trần, trịnh trọng nói: “Mục Trần, ngươi là ân nhân Cửu U tộc ta, ta thay mặt toàn bộ Cửu U tộc cám ơn ngươi”
Nhìn thiên hoang tộc trường đại lễ cảm ta, Mục Trần vội vàng ngăn lại nói: “Tiền bối nói gì vậy, nếu năm đó không phải có Cửu U bảo vệ, ta làm sao có thể có hôm nay? Chút chuyện nhỏ này không đáng nhắc tới”
Thiên Hoang tộc trưởng vui mừng cười một tiếng, chợt có chút xấu hổ nói: “Ánh mắt của Cửu U đúng là tốt hơn nhiều so với mấy lão già chúng ta”
Mục Trần cười cười nói: “Hóa thần trì đã kết thúc, chúng ta cũng đi thôi”
Những ánh mắt kia nhìn hắn rất là không tự nhiên, vẫn nên nhanh chóng rời đi, dù sao chuẩn Thánh Huyết Tinh cũng đã tới tay.
“Hừ, muốn đi? Nào có dễ dàng như vậy! Để chuẩn Thánh Huyết Tinh lại!”. Nhưng mà thanh âm Mục Trần vừa dứt, phía sau có tiếng hừ lạnh truyền tới.
Mục Trần híp mắt lại, xoay đầu, nhìn về phía tên trưởng lão hoàng tộc vừa lên tiếng, thản nhiên nói: “Đây là ý của Hoàng tộc các ngươi sao?”
Trưởng lão hoàng tộc kia ánh mắt hung ác, đang định nói chuyện, nhưng bị Hoàng Vương Hoàng Kim trách mắng: “Im miệng!”
Trưởng lão hoàng tộc kia chỉ có thể không cam lòng ngậm miệng, bởi vì hắn cảm giác được một vài ánh mắt khinh bỉ từ phía các cường giả thẩn thú chủng tộc xung quanh.Trong thế giới của thần thú, cường giả vi tôn, hiện giờ Hoàng Huyền Chi thua trong tay Mục Trần, như vậy chuẩn Thánh Huyết Tinh dĩ nhiên là chiến lợi phẩm của Mục Trần, hiện tại hoàng tộc lấy thế đè người, không nghi ngờ gì tỏ ra có chút hèn hạ.
Nhưng cũng may là hoàng kim còn chưa tức giận đến mức đầu óc u mê, lúc này mới ngăn vị trưởng lão kia lại, sắc mặt hắn âm trầm nhìn chằm chằm Mục Trần, lạnh lùng nói: “Hoàng tộc ta còn chưa tới mức không chấp nhận nổi thất bại như vậy, nếu ngươi đã thắng huyền chi, vậy lần này hoàng tộc ta nhận thua”
Mục Trần lại là có chút bất ngờ, quét mắt nhìn hắn một cái, sau đó cười nhạt một tiếng, nếu sau lưng hắn không có mẫu thân là một vị thánh phẩm đại tông sư mà nói, hôm nay sợ rằng Hoàng Kim này cũng sẽ không đại lượng như vậy.
Có điều hắn cũng lười nói thêm điều gì, chẳng qua chỉ ôm quyền, sau đó xoay người hóa thành lưu quang bay đi, mà mấy người Cửu U,
Thiên Hoang tộc trưởng cũng lập tức đuổi theo.
Bây giờ đối với hắn, chuyện khẩn yếu nhất chính là nhanh chóng luyện hóa hấp thu chuẩn Thánh Huyết Tinh, hắn có dự cảm, nhân cơ hội này, chân long chân phượng chi linh sẽ có được một lần lột xác to lớn.
Đối với việc này, hắn cũng cực kỳ mong đợi.
Xung quanh hóa thần trì, đông đảo cường giả thần thú chủng tộc nhìn Mục Trần tiêu sái bỏ đi, đều không nhịn được cảm thán một phen, bọn họ biết, sau ngày hôm nay, danh tiếng của Mục Trần trên đại thiên thế giới, sợ rằng sẽ lại cao thêm một bậc
***
Dịch: zero