“Hả?” Đinh Trung có chút kinh ngạc: “Thật sự không ngờ đến cháu lại có quyết định như thế này, đến lúc đó, có lẽ mấy người Thu Huyền, Nhị Tiến sẽ vô cùng vui mừng.”
“Chưa chắc.”
“Tại sao?”
“Bởi vì….” Giang Nghĩa cười khổ lắc đầu: “Bởi vì giây phút cháu công bố thân phận, cũng là lúc cháu từ chức.”
“Cháu muốn từ chức?”
“Đúng vậy.”
Vẻ mặt Đinh Trung lại thay đổi, trên thế giới có mấy người có thể giống như Giang Nghĩa, trong thời điểm huy hoàng nhất của cuộc đời, lại dũng cảm từ chức?
“Giang Nghĩa, cháu thật sự không bình thường.” Đinh Trung nói: “Đến lúc đó Thu Huyền biết thân phận thật sự của cháu, nhưng lại không thể không chấp nhận sự thật cháu từ chức. Cháu muốn suy nghĩ cho con bé, cháu sợ con bé sẽ khó có thể chấp nhận được.”
Giang Nghĩa hút một hơi thuốc: “Nên cháu mới vội vàng đưa Đinh Phong Thành lên vị trí gia chủ nhà họ Đinh, để Thu Huyền trở thành tổng giám đốc của Star Jewelry. Cháu muốn để bọn họ trở nên mạnh mẽ, mới có thể an tâm từ chức. Như vậy, bọn họ cũng không quá buồn.”
Đinh Trung gật đầu: “Không tồi, con đường sau này của Giang Nghĩa cháu, đã được thu xếp ổn thỏa.”
Hai người tôi một hơi, anh một hơi, cùng nhau hút thuốc.
Nhìn ánh trăng sáng trong bầu trời, mỗi người lại rơi vào trong suy nghĩ của mình.
Reng reng…
Reng reng…
Đội trưởng đội cảnh sát Tạ Mạnh Trí gọi điện đến.
Giang Nghĩa lập tức nhận điện thoại: “Alo, có chuyện gì?”