Trong đám người, Độc Vũ Yêu Vương nắm chặt nắm đấm, con mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào Tiểu Ma Tiên ôm lấy Lâm Minh, sắc mặt cực kỳ khó coi!
Đại cơ duyên cùng lột xác với Tiểu Ma Tiên như vậy, làm cho nội tâm của hắn ghen ghét muốn nhỏ máu.
– Tại sao là hắn, không phải ta?
Hàm răng Độc Vũ Yêu Vương cắn chặt, hiện tại nghĩ lại lúc trước hắn hăng hái lao lên Tuyệt Bích Nhai, hung ác giẫm mặt mũi của Bạch gia tộc cùng Thanh Kiếm Tông quả thực là trò cười, so với những người phàm tục kia thì có ý nghĩa gì?
Hơn nữa dù hắn không nhận ra những hắn dự cảm được, nếu như Lâm Minh vẫn đi cùng thì tình huống ngày hôm nay sẽ tiếp tục tái diễn.
Bản thân Tu La Lộ này chính là sân thí luyện lớn, nơi này cơ duyên khắp nơi, nhìn ngươi có thực lực đạt được số mệnh hay không!
Cường giả càng mạnh! Kẻ yếu càng yếu! Thậm chí kẻ yếu ngay cả cơ hội yếu cũng không có, sẽ trực tiếp bị luật rừng tàn khốc của Tu La Lộ đào thải!
Tuy Độc Vũ Yêu Vương ghen ghét Lâm Minh, nhưng không thừa nhận cũng không được, Lâm Minh cho dù thực lực hay số mệnh đều vượt qua hắn mười tám con phố.
Nhưng mà hắn và Lâm Minh cùng đi tiếp thì chuyện không may sẽ rơi vào mình, chỗ tốt sẽ do Lâm Minh đạt được.
– Tên Lâm Lan Kiếm đáng chết, làm sao bỏ qua hắn đây?
Trong mắt Độc Vũ Yêu Vương hiện ra hung quang, bởi vì dùng sức cho nên móng tay của hắn bấm vào trong da thịt, hắn không muốn đi cùng chỗ với Lâm Minh nữa.
Tình huống cực đoan nhất, nếu như gặp được bí cảnh cửu tử nhất sinh, hoặc là bị cường giả tuyệt thế đuổi giết, như vậy hắn nói không chừng sẽ là đệm lưng của Lâm Minh, hắn chết lại thành toàn Lâm Minh!
Số mệnh không được, thực lực cũng không được, một khi phát sinh tình hình nguy hiểm thì chết là ngươi cũng không kỳ quái!
Đến lúc đó trong bí cảnh Tu La Lộ này chỉ còn lại có Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên hai người, các loại chuyện tốt sẽ bị Lâm Minh chiếm hết, mà trông cậy vào Lâm Minh nhớ lại chính mình đó là chuyện không có khả năng, hắn nói không chừng còn nói thầm trong bụng, may mắn có loại pháo hôi ngu xuẩn này thành toàn hắn.
Nếu như dưới loại tình huống này, hắn và Tiểu Ma Tiên phát sinh chuyện gì đó…
Độc Vũ Yêu Vương đã không cách nào tưởng tượng được nữa, hắn tức giận tới mức gan đau đớn, tim cũng đau, ruột xanh như thối rửa, hắn xác định một việc, cho dù như thế nào cũng không thể cho Lâm Minh tiếp tục đi cùng!
Thời điểm Độc Vũ Yêu Vương nghĩ ngợi lung tung, thời gian trôi qua, rất nhanh đã qua nửa canh giờ.
Nửa canh giờ này thân thể Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên vẫn lơ lửng trước Đế Khắc Thạch, cái kén bọn họ ngưng kết càng dày, cơ hồ hình thành một không gian độc lập, thế cho nên người ở bên ngoài không thể nhìn thấy Tiểu Ma Tiên và Lâm Minh.
Cái kén dày đặc này cung cấp năng lượng phù văn cho Tiểu Ma Tiên cùng Lâm Minh tăng tu vi lên, cũng cung cấp bảo vệ tốt nhất cho họ, võ giả bình thường muốn tới Đế Khắc Thạch, muốn bay tới độ cao ba mươi lăm dặm rất khó khăn, huống chi là đột phá cái kén dày đặc này.
Trong ánh trăng mờ, Lâm Minh giống như trải qua trùng tu cả đời, hắn nhớ lại thời kỳ mình luyện thể tân tân khổ khổ đánh cọc gỗ, đánh cọc gỗ cứng rắn như sắt, một quyền đánh ra một đạo quyền ấn, nhưng mà đánh lâu thì trên cọc gỗ có máu, không có dược liệu chữa trị, loại thương tổn này tích lũy làm tổn thương gân cốt, kinh mạch, ngày sau bị tàn tật…
Nhưng mà Lâm Minh ngày ngày kiên trì, tu luyện ngày qua ngày, cuối cùng hắn vẫn đột phá cảnh giới tiêu chuẩn võ giả là Ngưng Mạch Kỳ.
Kế tiếp Hậu Thiên, Tiên Thiên, Toàn Đan… Một đường tu luyện hắn tao ngộ đối thủ cũng càng ngày càng lớn mạnh, xuất nhập bí cảnh cũng càng ngày càng nguy hiểm.
Hắn không biết bao nhiêu lần vào sinh ra tử, đi lại trên biên giới sự sống và cái chết, thực lực của hắn càng ngày càng mạnh, tu vị càng ngày càng cao, thẳng đến khi phong vân một cõi tung hoành Thần Vực!
Hiện tại hắn đang trầm mê vào bao nhiêu năm tháng trước, thẳng đến thời khắc này thì hắn tỉnh lại.
Mà lúc này hắn thình lình phát hiện nội thế giới của chính mình đã mở rộng lần nữa, hắn đã bước vào Thần Biến hậu kỳ!
Thần Biến hậu kỳ, khoảng cách Thần Quân cảnh chỉ có một bước ngắn, mà Thần Quân cảnh nghĩa Lâm Minh đã lột xác lần nữa, là một hàng rào.
Phải biết rằng Tạo Hóa thánh tử cũng chỉ là Thần Quân cảnh hậu kỳ đỉnh phong mà thôi!
Nếu như Lâm Minh có thể đi vào Thần Quân trung kỳ, tuy còn không thể địch lại Tạo Hóa thánh tử, nhưng ít ra có vốn liếng chống lại!
Đến lúc đó dù là gặp được Giới Vương, Lâm Minh ít nhất cũng có thể tự bảo vệ mình.
Quay đầu nhìn qua Tiểu Ma Tiên, lại nhìn thấy Tiểu Ma Tiên vẫn đang lâm vào trong hoàn cảnh lột xác, đôi cánh phượng bao phủ thân thể của nàng, làm cho nàng nhìn như hắc thiên sứ xinh đẹp.
Lúc này ánh trăng sáng ngời chiếu xuống, bình minh ở phương đông hiện ra.
Đúng lúc này Tiểu Ma Tiên mở cánh ra, mi tâm của nàng giống như có một tầng lửa đốt, cùng lúc đó cái kén lớn bao phủ trước Đế Khắc Thạch cũng tan biến đi.
Võ giả dưới Tuyệt Bích Nhai nhìn thấy một màn này thì giữ vững tinh thần, bọn họ biết rõ Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên sắp đi ra!
Chuyện xảy ra tối nay tất nhiên cũng bị người ta nói chuyện say sưa, liên tiếp ba người lưu danh trên Đế Khắc Thạch, đương nhiên so với Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên thì Độc Vũ Yêu Vương chẳng đáng nhắc tới, hắn nhất định sẽ bị người ta lãng quên trong đề tài nói chuyện này.
Truyền lưu từ rất sớm, lưu danh trên Đế Khắc Thạch cũng tìm được ban thưởng của Tu La Lộ Thiên Đạo, mà bây giờ có Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên thì được chứng minh là đúng!
Thần mang lập loè, phong vân nổi lên bốn phía, mặt trời mọc từ phương đông sáng chói lọi, chiếu rọi thân thể Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên, khiến cho người ta có cảm giác hắn và nàng như thiên thần hạ phàm!
Hai người bọn họ chậm rãi hạ xuống, đám võ giả dưới Tuyệt Bích Nhai nhìn thấy hai người thì rung động, không cách nào nói nên lời.
Hai tuyệt thế nhân kiệt, đồng thời lưu danh trên đỉnh cao nhất của Đế Khắc Thạch, lưu lại chữ “Tiên” cùng “Lâm” một thước vông, kiểu chữ ẩn chứa ý cảnh giống như võ đạo truyền thừa, làm cho người xem như có điều ngộ ra. Rồi sau đó bọn họ ở bên dưới Đế Khắc Thạch song song đột phá cảnh giới, bước vào Thần Biến hậu kỳ.
Cái gọi là thần tích không ai qua được.