Cô thật sự tìm đúng người rồi.
…
– Hạ Kỳ Như, lâu rồi không gặp.
Hạ Kỳ Như phát hiện bản thân lại trở lại nơi lần đầu mình và Cảnh Thiên gặp nhau thì ngu người.
Một lát sau cô mới nhìn quanh tìm kiếm nơi phát ra tiếng nói.
Cảnh Thiên đứng phía đối diện cô, cũng không biết hắn làm cách nào mà có thể làm bản thân đứng vững trên mặt nước được.
Hạ Kỳ Như vừa nhìn thấy hồ nước sâu thẳm trước mặt thì vô thức lùi ra sau, Cảnh Thiên thấy vậy liền nhướn mày.
– sao vậy? Nhìn thấy tôi cô không vui sao?
– anh muốn làm gì với tôi?
Hạ Kỳ Như biết bản thân không thể thoát được nên cũng không dãy dụa vô ích, sau khi lùi ra một khoảng cô cho là an toàn liền an nhiên ngồi xuống.
– làm gì với cô? Vậy cô có còn nhớ trước đây khi gặp tôi, tôi đã nói gì với cô không?
Hắn nói hắn cần cô quay về quá khứ để giúp một vài việc, cô thì hay rồi, không chỉ lợi dụng hắn để kéo dài thời gian cho mình mà còn dám lừa hắn, giúp đỡ kẻ thù của hắn.
Hắn lúc đó không giết cô thật là sai lầm lớn của bản thân mà.
– vậy từ lúc anh đoán ra thân phận của tôi, anh phải biết có ngày này rồi chứ.
Bị Cảnh Thiên khiển trách như thế, thế nhưng Hạ Kỳ Như lại không hề cảm thấy có lỗi, thái độ không kiêu ngạo không xiểm nịnh, ánh mắt bình tĩnh không một gợn sóng khiến người đối diện không thể nhìn ra suy nghĩ hiện tại của cô.
Cảnh Thiên nghe vậy chỉ thản nhiên ồ một tiếng, sau mới nói tiếp.
– Cô không phải chỉ là một sinh viên đại học bình thường bị người ta cướp đoạn mệnh cách thôi sao? Hạ Kỳ Như cô có phải đã đề cao bản thân mình rồi không?
– tôi có đề cao bản thân hay không anh là người rõ nhất.
– vậy sao?
Hạ Kỳ Như không để ý đến sự châm chọc của hắn, từ từ giơ tay lên.
Theo từng sự thay đổi của ngón tay mà không gian xung quanh cũng thay đổi theo.
– cô…
Hạ Kỳ Như không để Cảnh Thiên nói xong đã trực tiếp ngắt lời hắn.
– để tôi đoán thử nhé, thực ra người bị cướp đoạt mệnh cách suốt mười kiếp người vốn không phải là tôi và Nguyễn Kỳ Như mà là anh và Khởi Phong.
Nhưng cô đoán Khởi Phong vốn cũng không phải là tên thật của hắn.
Cô đã tra trên sổ sinh tử rồi, Khởi Phong chỉ là một trong số mười kiếp người của hắn mà thôi.
Cho nên khi đó Cảnh Thiên lợi dụng con nhà người ta không có ký ức mà lừa Khởi Phong, vốn là để hắn mở đường cho Nguyễn Kỳ Như về, khiến cô bị nhốt ở nơi này buộc phải nghe theo sự sai khiến của Cảnh Thiên mãi mãi.
Nhưng hắn có lẽ không ngờ tới Khởi Phong lại không đi theo sắp xếp của hắn, vẫn cứu được cô trở về.
Cảnh Thiên giống như nghe được chuyện cười vậy.
– ha ha ha…Hạ Kỳ Như, cô rốt cuộc đang nói cái gì vậy? Tôi hoàn toàn không hiểu cô đang nói gì cả.
Hạ Kỳ Như nhàn nhạt liếc nhìn hắn, không vì lời châm chọc của hắn mà lúng túng.
– tôi còn đoán tôi chính là điểm mấu chốt để xoay chuyển vận mệnh của hai người lần nữa.
Khi đó hắn nói bản thân hắn không thể quay về được cho nên mới phải nhờ cô giúp đỡ.
Còn nói muốn giúp cô lấy lại những thứ đã mất.
Thực ra những thứ đã mất đó chỉ là đang chậm rãi quay trở lại chủ nhân thật sự của nó mà thôi.
Mà chủ nhân thật sự của nó chính là Khởi Phong.
Sau khi biết tên của hắn, cô đã tìm sổ sinh tử của hắn về tìm hiểu.
Khởi Phong, đại thiếu gia nhà họ Khởi, số mệnh vô cùng tốt đẹp, có thể sống thọ tới già cũng không vấn đề gì.
Thế nhưng hắn lại chết vì bị tai nạn giao thông vào năm hắn 18 tuổi.
Trùng hợp là người gây ra tai nạn hại chết hắn lại là Nguyễn Kỳ Như.
Càng trùng hợp hơn nữa là ngày xảy ra tai nạn, Hạ Kỳ Như lại đi ngang qua nơi đó.
Với thể chất thuần âm, chuyên thu hút âm khí của mình, linh hồn của Khởi Phong cứ thế bị cô thu hút, suốt ngày lẽo đẽo theo cô, mà một phần hồn của Nguyễn Kỳ Như cũng vô tình bị cô lấy đi.
Cho nên sau này vị đạo sĩ kia mới có thể cướp thân xác của cô dễ dàng như thế, bởi vì hắn ta đã có vật dẫn hoàn hảo là một mảnh tàn hồn của Nguyễn Kỳ Như ở bên cô từ trước.
Nhưng cô không tin đây chỉ là sự tình cờ.
Trên đời này làm gì có nhiều chuyện trùng hợp như thế, trừ phi là nó đã được sắp xếp từ trước.
Mà người sắp xếp nó chính là Cảnh Thiên.
Nếu có ngoại lệ thì chỉ có linh hồn của Khởi Phong mà thôi.
Có lẽ mệnh cách là thứ không thể nào cướp đoạt được, cho nên Khởi Phong bằng một cách nào đó đã qua mắt được người của Âm giới và Cảnh Thiên mà theo cô đi qua các thế giới.
Cho nên ngay từ lúc bắt đầu cô đã giúp sai người rồi.
Thế nhưng Cảnh Thiên lại không phát hiện ra sự thay đổi đó nên cô đã làm một phép thử.
Đó chính là tiết lộ thân phận thật sự của Khởi Phong cho Tiểu Hắc biết.
Quả nhiên ngay sau đó Cảnh Thiên liền tới thế giới này rồi, không chỉ vậy hắn còn mang theo cả Nguyễn Kỳ Như vẫn đang lang thang ở các tiểu thế giới tới đây.
Vào lúc đó cô liền đoán ra Tiểu Hắc chính là cầu nối của hắn giữa các thế giới.
Trước đó cô im lặng không nói gì cho nên Tiểu Hắc không biết linh hồn đã bị tráo đổi, vẫn đinh ninh cho rằng người đó là Cảnh Thiên, mãi đến khi cô tiết lộ sự thật cho nó, Cảnh Thiên mới biết chuyện mà tức tốc tới thế giới đó để bắt cô về.
Bởi vì cô à không là linh hồn của cô là thứ duy nhất không chịu sự chi phối của thiên đình lẫn âm giới, cho nên dù cô có thay đổi mệnh cách hay quá khứ của một ai đó cũng sẽ không bị mọi người tra ra.
Cho nên ngay từ đầu Diêm Vương và Cảnh Thiên chính là nhằm vào điểm đặc biệt đó của cô để bắt cô về bên mình.
Chỉ đáng tiếc…bọn họ ngàn tính vạn tính lại không tính tới biến số mang tên Khởi Phong.