Tứ đại gia tộc nghiêm lệnh không được phá hoại khôi lỗi bảo vệ thảo dược, đây là rất sáng suốt, cũng rất nhìn xa.
– Có điều, chúng ta nhiều nhất chỉ có thể lên tới tầng tám, tầng thứ chín… từ trước đến giờ không ai có thể tiến vào.
Lâm Vũ Khởi lại nói.
– Từ tình huống tầng tám trước đến xem, trong tầng thứ chín tất nhiên có thánh dược!
Đạt đến cấp mười bảy, đan dược mới có thể xưng là thánh dược.
– Vũ Khởi, vì tăng lên hiệu suất, chúng ta vẫn là tách ra mà đi.
Lâm Tử Hoành lập tức nói, hắn đã nhịn hồi lâu, lại không muốn nhìn thấy Lăng Hàn cái gia hỏa làm người ta ghét này.
Lâm Vũ Khởi ước gì như vậy, lúc này gật gù đồng ý.
– Ngươi đi theo ta!
Lâm Tử Hoành chỉ vào Lăng Hàn nói.
– Không được!
Lâm Vũ Khởi vội vã nhảy ra ngoài.
– Hắn là người của ta, phải cùng ta một chỗ!
Trong lòng Lâm Tử Hoành không khỏi tức giận, đi ra ngoài một chuyến, liền có người của nàng?
Hắn hừ một tiếng nói:
– Không nên quên, trước khi lên đường, Tộc trưởng chính miệng nói, chuyến này ta làm chủ!
Trong lòng Lâm Vũ Khởi lắc đầu, nàng tự nhiên biết Lâm Tử Hoành đánh ý định gì, mà nàng mở miệng ngăn cản, kỳ thực là cứu Lâm Tử Hoành!
Lâm Tử Hoành cũng không biết, Lăng Hàn ngay cả Lâm Phong cũng có thể ung dung đánh bại, mà thực lực của Lâm Phong tuyệt không dưới Lâm Tử Hoành.
– Ta đồng hành với ai, kia là chuyện của ta.
Lăng Hàn mở miệng, ngữ khí bình thản.
– Ta chỉ là Trưởng lão vinh dự, các ngươi quản không được ta, nếu tiến vào nơi này, vậy ai đi đường nấy đi.
Nói xong, hắn trực tiếp vọt ra, bước về phía trước, triển khai Trích Tinh Bộ, nhanh như chớp giật.
Xem ở mặt mũi của Lâm Vũ Khởi, hắn tha Lâm Tử Hoành lần thứ hai.
Nhưng sự tình bất quá tam, nếu Lâm Tử Hoành lại không biết điều, hắn tất nhiên sẽ vô tình hạ thủ.
Trong lòng Lâm Vũ Khởi không khỏi thở dài, phải biết giá trị võ lực của Lăng Hàn cao đến kinh người, có hắn ở đây, nhóm bọn họ thu hoạch nhất định sẽ tăng nhiều, ai bảo Lâm Tử Hoành quá thiển cẩn.
Cũng được, như vậy chí ít sẽ không nổi lên xung đột.
– Quỷ nhát gan!
Lâm Tử Hoành giễu cợt một tiếng, nếu Lăng Hàn chạy, vậy phân đội ngũ liền không còn ý nghĩa, nhưng Lâm Vũ Khởi sao chịu đáp ứng, ngược lại là ngươi nói muốn tách ra a.
Cuối cùng, bọn họ vẫn quân chia thành hai đường.
Đoàn người Lâm Sơ Ảnh cũng không có đi xa, thấy cảnh này, nàng không khỏi lộ ra nụ cười đắc ý, nàng có thể không ngại thừa lúc vắng mà vào, bắt lấy Lăng Hàn. Nàng ném ra một câu, vội vàng đuổi theo Lăng Hàn.
Nhưng tốc độ của Lăng Hàn nhanh bực nào, hơn nữa nàng chỉ vừa bước vào Nhật Nguyệt Cảnh, làm sao có khả năng truy bắt, chỉ một cái chớp mắt liền mất đi hình bóng của Lăng Hàn.
Lại nói Lăng Hàn một thân một mình mà đi, hắn một bên bay lượn, một bên nhìn quét vườn thuốc phía dưới, thần dược phổ thông, hắn căn bản khinh thường lãng phí thời gian đi lấy, trong Hắc Tháp vốn có lượng lớn dược liệu.
Đi hơn nửa ngày, hắn đột nhiên ngừng lại, phía trước hiện ra một cây cao gần mười trượng, toàn thân như phỉ thúy, ánh sáng óng ánh, hiện màu đỏ tím, tán cây mở ra, tràn ngập vẻ đẹp tự nhiên.
Ngoại hình kỳ lạ đương nhiên không phải nguyên nhân để Lăng Hàn ngừng chân, mà bởi vì đây là một cây thần thụ cấp mười!
Tử Ngọc Cửu Đạo Thụ.
Loại thần thụ này hết sức kỳ lạ, trăm vạn năm liền có thể nở hoa kết quả, nhưng trái cây chỉ có thể làm dược liệu cấp hai, về sau hai trăm vạn năm lại mở hoa kết quả, trái cây có thể vào thần dược cấp ba.