Tiếu Đằng đạo nhân thản nhiên nói.
– Ngươi đã đồng ý, vậy là tốt rồi. Huyễn Vũ, lần khảo hạch này có ngươi dẫn đội, nhất định phải chăm sóc tốt cho các sư đệ, sư muội của ngươi an toàn!
Trong mắt Tô Dương hiện lên hàn ý, quay đầu lại rồi phân phó.
Nói là bàn giao, ý trong ý ngoài tất cả mọi người đều có thể nghe rõ.
– Huyễn Vũ?
–
Theo phương hướng Tô Dương nói nhìn lại, con mắt Nhiếp Vân nhìn vào trong đám người.
Ở trong đám người có một thanh niên ngạo nghễ đứng đó, hai mắt kiêu ngạo giống như ưng, lạnh lùng, cao thấp toàn thân lóe lên vẻ lạnh lẽo như băng, giống như cả người do hàn băng đúc thành, không có một chút tình cảm nào.
Hai mắt đen nhánh, sắc bén giống như lưỡi đao, trong đó ẩn chứa một loại sương mù khiến cho người ta trầm mê, dường như chỉ cần nhìn vào thì sẽ rơi vào trầm luân, tiến vào ảo cảnh, không có cách nào tự kềm chế được.
Duệ Kim sư, Ảo cảnh sư, Hàn Băng sư.
– Thật mạnh, chỉ sợ ngay cả cường giả La Tiên cảnh đỉnh phong bình thường chưa hẳn cũng có thể chiến thắng được..
Trong lòng Nhiếp Vân rùng mình.
Huyễn Vũ này tuy rằng chỉ có tu vi La Tiên cảnh trung kỳ đỉnh phong, nhưng mà trên người lại có một cỗ lực lượng xuyên qua Thiên nhãn truyền tới, khiến cho toàn thân hắn phát lạnh, chỉ sợ lực chiến đấu chân chính của ngươi này không kém gì cường giả La Tiên cảnh đỉnh phong.
Tuy rằng tốc độ tấn cấp gần đây của hắn rất nhanh. Thậm chí có thể vượt cấp chiến đấu với cường giả La Tiên cảnh hậu kỳ, nhưng mà gặp phải cường giả La Tiên cảnh đỉnh phong thì thực lực vẫn còn không tới. Không có khả năng chiến thắng được.
Xem ra là một kình địch!
Sau lưng Tô Dương, ngoại trừ người thanh niên gọi là Huyễn Vũ này ra còn có mấy người khác, mỗi người đều long tinh hổ mãnh, thực lực không kém. Nhiếp Vân nhìn huy chương trên người bọn họ. Lúc này hắn mới phát hiện ra năm người này không ngờ toàn bộ đều là Khu Tu sư Ngũ phẩm, thậm chí còn có Tiết Vũ thiếu gia mà trước đó Hứa Hinh Thiến nhìn thấy trong nội viện.
– Một Kim vân, hai Ngân vân, hai Huyết vân… Đội hình thật mạnh, cái kia Tiết Vũ kia không ngờ cũng đột phá cực hạn, đạt tới La Tiên cảnh…
Trước đó khi hắn nhìn thấy Tiết Vũ thì đối phương vẫn chỉ là Thiên Tiên cảnh đỉnh phong, không nghĩ tới mới một ngày không gặp, đối phương đã đột phá, đạt đến La Tiên cảnh sơ kỳ.
Đương nhiên La Tiên cảnh sơ kỳ đối với hắn mà nói không coi vào đâu. Trong năm người, người đáng để hắn kiêng kị ngoại trừ Huyễn Vũ ra chính là hai vị Khu Tu sư Ngân vân còn lại.
Hai người này ánh mắt mơ hồ, tuy rằng đã đem khí lực toàn thân áp chế vô cùng tốt, khiến cho người ta nhìn không ra nông sâu, nhưng mà bởi vì thiên phú bản thân, còn có Thiên nhãn, Thiên nhĩ khiến cho Nhiếp Vân có thể nhìn ra tu vi cụ thể của hai người bọn hắn.
La Tiên cảnh trung kỳ!
Hai người này không ngờ đều là cường giả La Tiên cảnh trung kỳ, loại thực lực này phối hợp với thiên phú đặc thù cùng với một ít thủ đoạn khác, cho dù hắn muốn chiến thắng cũng không dễ dàng.
Đáng sợ!
Khó trách bên Hứa Hinh Thiến cơ hồ không thắng nổi, đối phương có được loại thực lực này, muốn chiến thắng đối phương quả thực rất khó.
– Quy tắc tỷ thí vô cùng đơn giản, mỗi người có một ngọc bài ghi chép thành tích, bên trên đều có một trăm điểm cống hiến. Khi thi đấu bắt đầu chúng ta sẽ thả các ngươi lên trên Hồng Nham sơn ở ngoài thành. Hồng Nham sơn, dưới mặt đất có linh mạch núi lửa, nóng bỏng vô cùng, toàn bộ ngọn núi có màu đỏ tươi, bởi vậy được gọi là Hồng Nham sơn. Mặt khác, nơi này là chiến trường chiến đấu với Tu La Thượng Cổ, cho nên bên trong sẽ có một ít động phủ kín đáo cùng với Tu La cường đại…