“Tôi cũng tin tưởng”
“Cũng tin tưởng!”
Tất cả phóng viên ở đây đều bày tỏ, bởi vì bọn họ đều nghe qua một ít chuyện của Tiêu Chính, bọn họ đều tin tưởng Tiêu Chính sẽ không nói dối.
Tiêu chính sẽ không, không có khả năng, cũng không cần thiết nói dối.
Cho nên, tuy là ông ta chỉ nói một câu liền rời đi, tuy là Tô Nghiên Nghiên muốn phủ nhận như nào, uy tín là uy tín, không người có thể nghi ngờ, không người có thể dao động.
“Các người không thể tin tưởng ông ta, không thể bị bọn họ lừa, các người đều bị bọn họ lừa, bọn họ là lừa đảo, đều là lừa đảo.” Lưu Vũ nghe được mấy nhà báo nói rõ ràng thì vội vàng, lần nữa lớn tiếng hô.
“Bà Tô, chúng tôi có năng lực phân rõ phải trái.” Có phóng viên nghe được Lưu Vũ luôn mồm hô bọn họ bị lừa, rõ ràng rất bất mãn.
“Bọn họ thật là lừa đảo, bọn họ đều là lừa đảo, bọn họ hợp tác lừa gạt chúng ta, chứng cứ của bọn họ đều là giả…” Lưu Vũ càng sốt ruột, giọng nói rõ ràng đề cao mấy lần, giống như giọng nói của bà ta đề cao thì có thể làm cho người khác tin tưởng.
“Bà Tô, bà cũng chưa nhìn thấy video khôi phục, vì sao bà lại một mực chắc chắn là giả?” Một phóng viên không nhịn được hỏi một câu.
Lưu Vũ bị hỏi á khẩu không trả lời được.
“Đúng vậy, hai người đều chưa nhìn thấy video, vì sao nhất định nói video là giả? Các người nói là Tô Khiết để bọn cướp bắt cóc Tô Nghiên Nghiên, các người nói video theo dõi ở nhà họ Tô là Tô Khiết xóa bỏ, nếu là Tô Khiết xóa bỏ, như vậy chắc chắn là bất lợi cho Tô Khiết, đối với các người có lợi, cho nên , theo lý thuyết đây không phải hẳn là đang trợ giúp các người sao? Vì sao các người lại sợ hãi?”
“Nhà báo Lưu nói không sai, theo lời của các người, video theo dõi khôi phục đối với các người hẳn là có lợi, không phải các người phải rất vui mừng sao? Vì sao các ngươi sợ hãi như vậy? Sao lại muốn trối bỏ như thế?”
Từng người từng người phóng viên không ngừng đưa ra nghi hoặc, giờ phút này, hiển nhiên họ cũng bắt đầu hoài nghi Tô Nghiên Nghiên và Lưu Vũ.
“Ngài Bùi, xin hỏi các anh khôi phục video đến cùng là cái gì?” Một phóng viên trực tiếp hỏi Bùi Anh Duy.
Lúc đầu Bùi Anh Duy vẫn đứng xem kịch, kịch này đặc sắc như vậy, anh ta trực tiếp nghe đến nghiện, quên chuyện chính.