Rất nhanh lại có một tiếng hét phẫn nộ từ đằng xa truyền đến.
Thanh âm tuy lớn, nhưng mà Huyền Thiên lại có thể nghe được có vẻ thều thào, xem ra người nói chuyện khí huyết phù phiếm, hẳn là bị trọng thương.
– Bị người của Ma môn đuổi giết? Xích Hữu Tử hoặc là vũ giả chính đạo hoặc là Yêu tộc chi nhân. . . !
Ánh mắt Huyền Thiên sáng ngời, liên lụy đến Ma Môn, hắn luôn cảm thấy hứng thú, lập tức thuấn di về phía bên trái.
Nháy mắt sau đó, Huyền Thiên xuất hiện trên đỉnh ngọn núi cách đó hơn bốn trăm dặm, tầm mắt rộng hơn.
Ở dưới chân núi ngọn sơn phong này, rừng cây đổ nghiêng ngả, hiển nhiên đã xảy ra một hồi đại chiến.
Giờ phút này một vị Chuẩn Hoàng tuổi chừng năm mươi bị năm người vây vây ở chính giữa.
Cường giả vây quanh có hai người là Chuẩn Hoàng, ba người khác đều là vương giả đạt trình độ cao nhất trở lên.
Chuẩn Hoàng năm mươi tuổi toàn thân là huyết, hiển nhiên bị thương rất nặng, là Xích Hữu Tử, năm cường giả vây giết hắn là người của Ma Môn.
– Xích Hữu Tử, hôm nay nhất định diệt môn Thanh Vân Kiếm Phái của ngươi không còn một mống, muốn đi tìm cứu binh sao… Ha ha! Không có cửa đâu cưng!
Chuẩn Hoàng Ma Môn đứng ở phía trước Xích Hữu Tử cười ha ha nói.
Hắn mới mở miệng đã chứng minh suy đoán của Huyền Thiên chính xác, đích thật là năm Ma Môn cường giả vây giết Chuẩn Hoàng Xích Hữu Tử, hơn nữa, Xích Hữu Tử là người của Thanh Vân Kiếm Phái.
Từ lời nói của tên ma môn này có thể thấy được Thanh Vân Kiếm Phái tựa hồ gặp khó khăn rất lớn, có nguy cơ diệt môn.
Xích Hữu Tử nhịn không được nhổ một ngụm máu tươi nhuộm đỏ vạt áo phái trước ngực, hắn tức giận quát:
– Phương Nguyên Bác, hôm nay Liệt Thiên Kiếm Tông ngươi mượn xu thế Ma Môn diệt Thanh Vân Kiếm Phái ta, ngày khác chính đạo ta cũng sẽ diệt Liệt Thiên Kiếm Tông ngươi, báo thù thay Thanh Vân Kiếm Phái ta.
– Ha ha ha ha. . . !
Phương Nguyên Bác lập tức cười ha hả, nói:
– Lúc này bổn tông vì Ma Môn lập công lớn, Ma Môn sẽ ban thưởng bổn tông, thực lực Liệt Thiên Kiếm Tông đột nhiên tăng mạnh, chính đạo muốn diệt Liệt Thiên Kiếm Tông? Nằm mơ!
– Phương sư huynh, lão tặc này sắp dầu hết đèn tắt rồi, làm gì nhiều lời cùng hắn, trực tiếp chém đi.
Một vị Chuẩn Hoàng Ma Môn khác nói.
– Được!
Phương Nguyên Bác nhe răng cười một tiếng quát:
– Sát!
– Ah!
Một tiếng kêu thảm thiết cùng chữ Sát đồng thời vang lên.
Xa xa kiếm quang lóe lên, vương giả đỉnh phong phía sau Xích Hữu Tử đạt trình độ cao nhất lập tức bị phân thây hai nửa, lên đường đi bán muối.
Thuấn sát!
Vương giả đỉnh phong đạt trình độ cao nhất của Ma Môn vẻn vẹn chỉ kịp phát ra một tiếng kêu thảm thiết vô cùng ngắn ngủi.
Điều này làm cho cường giả Ma Môn đang chuẩn bị xuất thủ thần sắc đại biến.
Mà Xích Hữu Tử không thể trốn, trọng thương sắp chết trong nháy mắt này, sắc mặt giống như tro tàn nổi lên quang mang linh động quay người nhìn lại.
Chỉ thấy thi thể vương giả đỉnh phong đạt trình độ cao nhất của Ma Môn tách ra hai bên, một thanh niên anh tuấn tuổi còn trẻ xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Thanh niên anh tuấn mặc trường sam màu đen nhìn bề ngoài chỉ tầm hai mươi tuổi.
Trên vai thanh niên anh tuấn hắc y có một con mèo đen nhỏ bằng bàn tay đang ngồi, nó mở to mắt nhìn mọi người rồi rủ mí mắt xuống, tựa hồ đối với tất cả mọi người không có hứng thú.
Hắc y thanh niên anh tuấn đúng là Huyền Thiên, hắn từ bên kia từng bước đạp không tới.
Hưu – – !
Đạo kiếm quang vừa rồi trảm giết vương giả đỉnh phong đạt trình độ cao nhất của ma môn xẹt qua một đạo quang mang trên không trung trong chốc lát bắn vào giữa tâm của Huyền Thiên.