May mà vận khí tốt, trong đó có hai người thuận lợi tiến nhập vòng sau.
Khiến Hàn Phong tương đối quan tâm đó là qua mấy trận thi đấu này, hắn phát hiện có vài tuyển thủ thực lực không thể coi thường được.
Ngoài trừ Liệt Diễm Các cùng Băng Tuyết Các ra, lưỡng các cùng tề danh khác là Phong Minh Các cùng Thiên Lôi Các, đệ tử cũng biểu hiện vô cùng khá.
Nhất là Thiên Lôi Các Lôi Chấn, là đệ tử mạnh nhất trong trận đấu của mình đã dùng thế lôi đình vạn quân, đem đối thủ nhân giai ngũ phẩm trực tiếp đánh đến trọng thương hôn mê, có thể thấy thực lực rất cao.
Còn có Phong Minh Các Lý Dịch Phi, vũ kỹ của hắn tuy rằng không cương liệt như Lôi Chấn, chiêu thức thoạt nhìn có chút nhẹ nhàng, nhưng lại ẩn chứa lực sát thương cường đại.
Lý Dịch Phi dùng chưa tới năm chiêu đã khiến đối thủ nhân giai tam phẩm mất đi sức chiến đấu hoàn toàn.
Hiển nhiên hai người thi đấu đều không gặp được đối thủ tương xứng, Hàn Phong nhất thời cũng không đoán được thực lực của cả hai.
Bất quá đại khái cũng biết cả hai trên dưới nhân giai cửu phẩm.
Hàn Phong cũng biết Tứ Diệu chi các tuy rằng cũng có chút liên hệ. Nhưng đấy chỉ là Các chủ tứ các giúp đỡ lẫn nhau mà thôi, còn các đệ tử khác đều tranh đấu rất gay gắt.
Cũng vì có tranh đấu như vậy, nên đệ tử tứ các mới nỗ lực tu luyện gấp bội để có thể vượt lên để tử của tam các còn lại.
Đệ tử đời này tứ các phân biệt là Liệt Diễm Các Liệt Kinh Vân, Phong Minh Các Lý Dịch Phi, Thiên Lôi Các Lôi Chấn, cùng với Băng Tuyết Các Đường Vũ Nhu, bốn người này dẫn đầu hình thành các thiếu niên cao thủ mạnh nhất trong tứ các.
Bốn người này phóng nhãn trong cả Thiên Tinh Đế Quốc coi như không mấy khi gặp được đối thủ, trừ Thiên Môn đệ tử thần bí Lý Ngọc.
Còn có Thiên Thánh Cốc Doãn Băng Hinh và Thánh Lam Tông Niếp Ngôn cũng có khả năng chống đỡ.
Về phần đệ tử của các tông môn thế gia khác lại kém hơn một chút, hoặc giả một vài người lại hơn hai mươi tuổi nên không tính.
Thi đấu cứ thế tiếp tục, rất nhanh ngày thi đầu tiên đã sắp kết thúc.
Triệu Lâm Lâm cùng Thạch Viễn Bằng cũng phân biệt kết thúc trận đấu của mình, vận khí của cả hai đều không tồi, vòng thứ nhất gặp phải đối thủ chỉ có nhân giai nhất phẩm.
Bất quá Thạch Viễn Bằng thực lực kém đối thủ, cho dù đã được Phí Lão chỉ điểm, thế nhưng tư chất hữu hạn cuối cùng bị đánh bại.
Ngược lại Triệu Lâm Lâm biểu hiện khiến Hàn Phong cũng có chút kính ngạc, nguyên bản theo Hàn Phong dự kiến, trong mười người tham gia đại hội lần này Triệu Lâm Lâm thực lực yếu nhất.
Dù hai năm qua, nàng đã nỗ lực rất nhiều, rồi gần đây tiến nhập nhân giai. Nếu như không phải Huyền Thiên Tông thực sự không còn ai, lấy thực lực của nàng rất khó được lựa chọn.
Mọi người tham gia đại hội lần này cũng không hy vọng quá lớn vào Triệu Lâm Lâm, chỉ mong nàng có thể rút ra kinh nghiệm, trợ giúp cho việc tu luyện sau này.
Nhưng biểu hiện của nàng vừa rồi cũng trực tiếp phủ định suy nghĩ trong lòng mọi người. Hàn Phong sau khi xem Triệu Lâm Lâm thi đấu xong, cũng có chút cảm khái, từ nhận thức của Hàn Phong về Triệu Lâm Lâm tới nay, nàng cho hắn có ấn tượng vĩnh viễn đều là bộ dáng ôn nhu, yếu ớt, bị người khi dễ cũng nén chịu đựng.
Cho dù hai năm không gặp, Triệu Lâm Lâm cũng đã là đại cô nương, nhưng tính cách ấy vẫn không thay đổi.
Ai ngờ một nữ tử như vậy, không ngờ trên lôi đài lại rất cường hãn. Dám dựa vào công kích liên tục đem đối thủ không kém nàng bao nhiêu đánh bại.
Đối với nghị luận bên ngoài, mấy người Tiêu Linh cùng Hàn Phong cũng có chút phát hiện.
Bất quá Tiêu Linh hoàn toàn không thèm để ý, ngược lại có chút vui vẻ nhìn về phía Hàn Phong bên dưới.
Thấy bộ dáng tươi cười của nàng, Hàn Phong cũng không khỏi mỉm cười.
Ai có thể ngờ, Tiêu Linh danh tiếng đại lục, lại là một tiểu cô nương khả ái như vậy.
Bộ dáng tươi cười này của nàng không chỉ Hàn Phong mà mọi người đều thấy được.
Nhất là Diệp Hạo Thiên hôm trước mới gặp được Tiêu Linh cũng nhìn thấy.
Lúc này Diệp Hạo Thiên ngồi ở bên ngoài, hai mắt híp lại nhìn về phía Tiêu Linh trên lôi đài, khóe miệng không khỏi lộ ra một tia cười nhạt, trong miệng càng nhẹ giọng thì thầm:
– Huyền Thiên Tông! Tiêu Linh!
Tiêu Linh rất nhanh liền đã kết thúc thi đấu.
Tựa hồ bởi vì không chịu nổi ánh mắt nóng bỏng của mọi người, nên vừa lên đài, Tiêu Linh liền không hề lưu giữ lực lượng, trực tiếp đánh bay đối thủ khỏi lôi đài.
Đối thủ của Tiêu Linh cũng là một đệ tử tầm thường, khi mới vừa nhìn thấy dung mạo của nàng, nhất thời có chút mất hồn, quên mất mình còn đang phải thi đấu.
Cũng vì thế, ngay cả thân hình Tiêu Linh đã đi tới trước người hắn, hắn cũng không phát hiện ra. Cứ như vậy bị Tiêu Linh trực tiếp đánh bay khỏi lôi đài, rước lấy một trận cười lớn của mọi người.
Sau khi thi đấu chấm dứt, Tiêu Linh lập tức rời khỏi lôi đài, trở lại bên cạnh Hàn Phong, tựa hồ chỉ có hắn mới đem lại cho nàng cảm giác an toàn.
Home » Story » ngạo thị thiên địa » Chương 145: Tiêu Linh xuất trận