– vậy sao?
Giọng nói Từ Đông không chút chập chùng, thái độ không kiêu ngạo cũng không sợ hãi.
Huyền thoại nhưng không có nghĩa là bất bại.
Điện hạ, điểm yếu của ngài xuất hiện rồi.
Ta muốn xem ngài rốt cuộc có thể tự tin được đến bao lâu nữa.
Hạ Kỳ Như vốn an tĩnh ngồi ở trong xe, lúc này cô đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn ra ngoài, vừa hay bắt gặp ánh mắt chưa kịp chuyển đi của Từ Đông.
Tuy bị cô bắt tại trận, thế nhưng Từ Đông không hề lúng túng còn gật đầu chào hỏi với cô.
“Tiểu Hắc, đọc thử ký ức của tên họ Từ kia cho ta đi.”
Hạ Kỳ Như cảm thấy tên này và cái tên họ Lưu gì đó thật sự rất giống nhau.
Lẽ nào chỉ là trùng hợp?
Tiểu Hắc tuy khó hiểu nhưng vẫn thử ló đầu ra nhìn, sau đó nó như bị điện giật mà quay về chỗ Hạ Kỳ Như.
“Tiểu chủ nhân, ta có phải là bị hỏng ở đâu rồi không?”
Vì sao nó không đọc được ký ức của Kỷ Vũ, nhưng lại đọc được ký ức của Lưu Thành và tên Từ Đông này chứ?
Hạ Kỳ Như không trả lời vấn đề này của nó mà an tĩnh ngồi đó, đáy mắt lướt qua một tia sáng ảm đạm.
Ở bên ngoài Từ Đông vẫn là một bộ dạng cung kính kia, thế nhưng hành động của hắn lại hoàn toàn ngược lại.
– điện hạ, ngài vốn không nên tồn tại ở cõi đời này, cái chết đối với ngài cũng coi như là một sự giải thoát, vậy ngài hà tất phải dãy dụa vô ích?
Kỷ Vũ không trả lời hắn quay người lại nhìn Hạ Kỳ Như, người trong xe lại đang cúi đầu không hề nhìn hắn.
Kỷ Vũ: “…”
Nếu là trong phim truyền hình lúc này cô không phải cũng nên nhìn lại hắn hay sao?
Phim truyền hình lừa người à?
Kỷ Vũ kêu gào ở trong lòng một hồi, lúc quay mặt lại lại là một vẻ lạnh lùng kiêu ngạo kia.
– đúng là trước đây ta không tìm ra mục đích tồn tại của mình, nhưng mà bây giờ ta có rồi và ta…cũng đã chán ngấy việc phải làm con rối của một người khác.
Lý do duy nhất hắn được đón vào hoàng cung Hoa Hạ chỉ có một.
Lực tinh thần của hắn đạt cấp SSS, là nhân tài trăm năm hiếm gặp của hành tinh Hoa Hạ.
Từ lúc sinh ra hắn đã định sẵn phải chịu kiếp cô độc cả đời.
Hắn không được phép có tình cảm, không được phép có điểm yếu, càng không được phép kháng lệnh bề trên.
Bất kỳ ai có ý định bảo vệ hắn, giúp đỡ hắn đều sẽ có kết cục bi thảm.
Hơn nữa bọn họ vì muốn hắn trở nên tàn nhẫn máu lạnh mà bắt hắn tự tay giết chết những người hắn yêu quý, mục đích họ làm vậy chỉ có một.
Khiến những người xung quanh không dám lại gần hắn mà hắn cũng không dám lại gần những người xung quanh, để rồi khi hắn hết giá trị lợi dụng thì giết chết hắn.
Đến lúc này Kỷ Vũ coi như hiểu rõ mọi chuyện rồi.
Nặc Nhĩ phản bội hắn chỉ là cái cớ, mục đích chính của bọn họ là dụ hắn ra khỏi hành tinh Hoa Hạ, lấy lý do hắn vì đuổi theo phản tặc mà hy sinh từ đó hợp lý hóa cái chết của hắn.
Hạ Kỳ Như không rõ cuối cùng Kỷ Vũ có bị giết chết hay không, nhưng dựa theo những kinh nghiệm xương máu của kiếp trước thì có khả năng hắn sẽ không chết mà quay lại báo thù những người kia.
Nhưng mà khi đó liệu có những người tên Lạc Tuyết, Lập Hạ hay Từ Đông xuất hiện không?
Hạ Kỳ Như cẩn thận xâu chuỗi lại mọi chuyện.
Từ cơn mưa thiên thạch đến sự xuất hiện của Kỷ Vũ và sự hiện diện của nhóm người ngoài hành tình lần này.
Trong ký ức của nguyên chủ, sau này con người chiến thắng quái vật Lam tinh, giành lại hòa bình cho trái đất, khiến trái đất hồi sinh một lần nữa.
Trong suốt quá trình đó không hề có sự hiện diện hay can thiệp của người ngoài hành tinh, hoàn toàn là cuộc chiến của con người và quái vật.
Cho nên hiện tại Hạ Kỳ Như có một suy nghĩ cực kỳ to gan.
Ví dụ như…
Thực ra Nặc Nhĩ đã giết chết Kỷ Vũ ở ngoài vũ trụ rồi, tuy vậy sau cuộc chiến hắn cũng bị Kỷ Vũ làm bị thương nghiêm trọng, cho nên hắn mới phải hạ cánh xuống trái đất này để dưỡng thương, từ đó vô tình gieo rắc tai họa xuống nơi này.
Cho nên trên thực tế Kỷ Vũ vốn không thể xuất hiện ở đây, càng không thể xuất hiện một màn này.
***
Góc giải thích.
Lưu Thành là một nhân vật siêu phụ đã xuất hiện ở chương 7 hoặc 8 của thế giới này, thực ra lúc đó Tiểu Hắc có đọc được ký ức của hắn và hiểu nhầm hắn chính là nam chính.
Trong bản gốc không có điểm này, về sau tớ mới thêm vào nhưng bởi vì ad chưa duyệt nên chương đó chưa được cập nhật, vì vậy tớ ngoi lên đây giải thích trước để các cậu đỡ hoang mang.