Dưới những sát khí này rót vào, lực lượng của Cửu Chiết này càng ngày càng mạnh, khí tức càng ngày càng tăng.
– Những Tu la sát khí này hẳn là nghe theo mệnh lệnh của Tu La vương, trợ giúp Cửu Chiết gia tăng thực lực, một khi để cho hắn tấn cấp Tu La hoàng, hoặc là đột phá đạt tới La Tiên cảnh trung kỳ, khi đó ta căn bản không phải là đối thủ.
Nhìn thấy một màn trước mắt, Nhiếp Vân biết rõ tình cảnh nguy cấp.
Tu La đều có năng lực vượt cấp chiến đấu, tuy rằng Cửu Chiết này chỉ có tu vi La Tiên cảnh sơ kỳ, nhưng mà cường giả La Tiên cảnh trung kỳ cũng không phải là đối thủ. Mặc kệ để cho hắn đột phá tiếp, khi đó Nhiếp Vân muốn tiêu diệt, đánh chết hắn sẽ càng khó khăn.
– Không được.
Nghĩ vậy, Nhiếp Vân đứng dậy.
– Cửu Chiết đại nhân, không tốt, cao thủ nhân loại biết chúng ta tế tự Tu la vương cho nên đã giết tới.
Nhảy về phía trước, Nhiếp Vân đi tới trước mặt tế đàn, vội vàng hét lớn.
– Cái gì? Cao thủ nhân loại tới sao?
Đầu Tu La gọi là Cửu Chiết đang tiếp nhận Tu la sát khí tẩm bổ, nghe thấy Nhiếp Vân nói như vậy không khỏi sững sờ, hai mắt đỏ hồng.
– Bọn hắn dám tới thì ta sẽ lấy máu bọn hắn hiến tế Vương vĩ đại.
– Dùgn máu tươi bọn hắn hiến tế Vương vĩ đại.
Những Tu la quỳ rạp xuống đất cũng đồng thời rống lớn.
Tu La là chủng tộc yêu chiến đấu, đối với chiến đầu vô cùng nóng bỏng, tràn ngập nhiệt tình. Nghe thấy có người đánh tới, bọn hắn không những không có khẩn trương sợ hãi mà là hưng phấn.
– Không sai, dùng máu tươi bọn hắn để hiến tế, mau nhìn, bọn hắn ở kia…
Nhiếp Vân cũng lên tiếng rống to, đột nhiên lại hét lên một tiếng, thanh âm chói tai vô cùng.
– Ở đâu?
Nghe thấy hắn nói vậy, tất cả đám Tu la đều nhìn theo phía tay hắn, mà ngay cả Cửu Chiết kia cũng quay đầu nhìn qua.
Tuy nhiên, sau khi xem xét, không trung u ám, cũng không có nửa điểm thân ảnh nào.
– Nhân loại ở đâu?
Cửu Chiế nthướng mày, quay đầu hỏi Nhiếp Vân.
– Ở đây.
Nhiếp Vân thấy đối phương mắc lừa mới hừ lạnh một tiếng, lực lượng toàn thân hội tụ, từng đạo điện mang hùng hậu từ trong cơ thể bắn ra.
Phanh.
Một quyền đánh vào trên người Cửu Chiết.
– Ta chính là nahan loại đến dây giết các ngươi.
Cười lạnh một tiếng, Lôi Đình cửu châu lập tức bộc phát ra, đánh vào ngực Cửu Chiế.t
Phanh.
Ngực của Cửu Chiết lập tức nổ tung, nặng nề ngã, đập vào mặt đất.
Căn cứ vào cấp bậc huyết thống đã biết rõ chỉ số thông minh của Tu La rất cao, dựa theo đạo lý mà nói, bọn hắn không nên bị loại thủ đoạn cấp thấp này của Nhiếp Vân lừa gạt. Sở dĩ mắc lừa, thứ nhất là thiên phú ngụy trang của Nhiếp Vân quá mạnh mẽ, căn bản nhìn không ra dấu vết, thứ hai, bọn hắn vừa mới tiếp thu mệnh lệnh của Tu La Vương, cả đám quá mức hưng phấn, mất đi lòng cảnh giác.
Hơn nữa Nhiếp Vân cẩn thận, chỉ thoáng cái đã bộc phát toàn bộ lực lượng của Lôi Đình Cửu Châu điên cuồng đánh vào trên người Cửu Chiết, chấn vỡ tất cả kinh mạch trên cơ thể của hắn, làm cho đối phương trực tiếp bị mất mạng.
– Hắn là nhân loại!
Nhiếp Vân vừa mới động thủ thì những Tu La khác đều hiểu ra, cả đám cùng kêu lớn, gào thét nhao nhao ra tay.
Trong nháy mắt toàn bộ lực lượng trên tế đàn như cuồng phong bạo vũ đánh úp lại.
– Nếm thử cái này của ta!
Nhiều Tu La đồng thời công kích như vậy, cho dù là cường giả La Tiên cảnh đỉnh phong cũng không ngăn cản nổi, nhưng mà Nhiếp Vân đã sớm có chuẩn bị, cho nên cũng không sợ hãi, Phượng Hoàng chi dực lóe lên, đồng thời tay phải mạnh mẽ vung về phía trước.