– Nhiếp Vân, phía trước là nội địa Tu la, bên trong chỉ sợ sẽ có Tu la tướng tam tinh, thậm chí còn là tồn tại siêu việt tam tinh. Ta thấy chúng ta vẫn nên dừng lại thì hơn.
Một lát sau, Hứa Hinh Thiến nhìn về phía trước, dường như nhận ra cái gì đó cho nên vội nói.
– Được rồi, ngươi ở đây chờ, ta lặng lẽ đi qua, nếu như nguy hiểm thì trực tiếp trốn về.
Nhiếp Vân hừ nhẹ một tiếng, không đợi đối phương trả lời mà thả người bay vút vào bên trong.
Vừa rồi hắn từng dùng Thiên nhãn chiếu qua, ở nơi này chỉ có một đầu Tu la tướng tam tinh Tiên cảnh sơ kỳ, cũng không có Tu La hoàng thực lực mạnh hơn cho nên hắn cũng không sợ hãi.
Lại nói, cho dù có Tu La hoàng thì cũng không có việc gì, không đấu được cùng lắm là dùng Phượng hoàng chi dực chạy trốn. Chỉ cần đối phương không có đạt tới cảnh giới Kim tiên là được, không thể phi hành, không thể nào đuổi được hắn.
Rời khỏi tầm mắt của Hứa Hinh Thiến, thiên phú ngụy trang sư của Nhiếp Vân bùng lên, đã biến thành bộ dáng của một Tu la tướng nhị tinh, nhanh chóng đi tới nội địa Tu la.
Tu la không giống như nhân loại, xây dựng thành trì. Địa phương bọn hắn ở lại đại bộ phận là sơn động, rừng đá các loại.
Đi về phía trước một hồi, một đám sơn động rậm rạp chằng chịt xuất hiện trước mắt, có mấy trăm đầu Tu la đang ở bên trong.
Nơi này Tu la sát khí càng đậm, may mà hiện tại ba đại thiên phú đào tẩu cùng với thiên phú ngụy trang, ẩn nấp, phong hành dung hợp với nhau, khiến cho thực lực bản thân hắn đạt tới cấp bậc Khu Tu sư ngũ phẩm, hơn nữa lại thêm pháp quyết vô danh, cũng không tới mức cố hết sức.
– Ồ? Đám người này đang làm gì đó?
Nhiếp Vân cũng không có sốt ruột ra tay mà nhìn một vòng. Thế nhưng sau khi nhìn một vòng hắn lại phát hiện ra có chỗ không đúng.
Mấy trăm đầu Tu la này dường như đang muốn tiến hành nghi thức nào đó, mà Tu la tướng tam tinh kia chính là đầu lĩnh của đám Tu la này, đang đứng trên tế đàn, cử hành nghi thức.
– Ai, vị này, các ngươi đang làm gì vậy?
Trong lòng kỳ quái, Nhiếp Vân thấy một đầu Tu la đi tới cho nên kéo lại, nhịn không được mà hỏi một câu.
Hiện tại hắn ngụy trang thành Tu la, sát khí toàn thân bắn ra, hơn nữa lại thôn phệ rất nhiều Tu la cho nên thực lực tăng nhiều. Tuy rằng tên trước mắt này thực lực không kém, nhưng mà cũng không nhìn ra dị thường gì.
– Cửu Chiết đại nhân đã được Tu La vương bệ hạ cảm ứng, biết rõ bệ hạ đã xuất thế cho nên muốn thông qua tế tự mượn lực lượng đột phá cấp bậc Tu La tướng, trở thành Tu La hoàng rồi mang bọn ta rời khỏi đây.
Ánh mắt Tu la này vô cùng nóng bỏng.
– Tu La vương xuất thế? Cửu Chiết đại nhân có thể cảm ứng được Tu La vương xuất thế sao?
Trong lòng Nhiếp Vân chấn động.
Thời gian Nhiếp Đồng tỉnh táo cũng không dài, chỉ hơn một ngày, thời gian ngắn như vậy, trong không gian phong bế này không ngờ ngay cả Tu la tướng cũng cảm ứng được, đây… Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?
– Đó là đương nhiên, Tu La vương bệ hạ chính là vương giả cường đại nhất Tu la nhất tộc chúng ta, người trọng sinh xuất thế đã nói rõ Tu la chúng ta sẽ lần nữa quân lâm thiên hạ. Chúng ta chịu nhục nhiều năm như vậy mục đích là vì đợi tới ngày hôm nay.
Trong mắt tên Tu La này càng ngày càng hưng phấn, quỷ trảo giống như nắm tay xiết chặt, ánh mắt đỏ tươi.
– Ta cũng muốn tham dự Cửu Chiết đại nhân tế tự, chúng ta cùng đi a.
Cố nén sự khiếp sợ trong lòng, Nhiếp Vân vội nói.
– Vậy thì đi thôi, nghi thức tế tự hiện tại đã được chuẩn bị không sai biệt lắm. Cửu Chiết đại nhân sẽ lập tức câu thông với Tu La vương bệ hạ, đạt được ý chỉ và dạy bảo của bệ hạ.
Đầu Tu la này hưng phấn đi về phía trước, Nhiếp Vân theo sát phía sau, chỉ chốc lát đã đi tới nơi tế tự.
Đây là một tế đàn hình cầu, cũng không lớn, cái gọi là Cửu Chiết đại nhân, Tu la tam tinh kia lúc này đang đứng giữa tế đàn, vẻ mặt thành kính. Những Tu la khác thì chạy tới, quỳ gối tạo thành vòng tròn chung quanh tế đàn, thành tâm lẩm bẩm, thanh âm vang vọng.