Nhiếp Vân líu lưỡi.
Huyền Tiên có thực lực thế nào hắn rất rõ, hoàn toàn có thể nhẹ nhõm bóp chết hắn. Tu la tướng tam tinh không ngờ lại có thể chiến đấu với loại cường giả như vậy, quả thực đủ đáng sợ.
– Cho nên vì mục đích an toàn ta vẫn nên giúp ngươi tăng tu vi một chsut. Nếu như cấp bậc ngươi cao hơn thì ta không dám nói trước, thế nhưng từ Thiên Tiên cảnh sơ kỳ tấn tăng lên trung kỳ có lẽ không tốn một cái giá lớn là bao.
Tiếu Đằng đạo nhân cười nói.
Tiếu Đằng đạo nhân là cường giả Huyền Thiên cảnh, lĩnh ngộ ảo diệu, muốn tăng tu vi cho người khác không quá khó khăn. Nếu như Nhiếp Vân đạt tới La Tiên cảnh, chỉ sợ còn có chút khó xử. Nếu như chỉ là Thiên Tiên cảnh thì vô cùng đơn giản.
Đương nhiên đây là do đối phương nghĩ vậy, bởi vì ngay một lát sau đố phương sẽ biết rõ đây là một suy nghĩ ngây thơ, buồn cười tới mức nào.
– Vậy thì làm phiền tiền bối rồi.
Nhiếp Vân khom người đứng đó, sau đó lại khoanh chân ngồi trong đại sảnh.
– Tiền bối chỉ việc rót lực lượng vào, ta mượn hấp thu đột phá.
Tuy rằng Tiếu Đằng đạo nhân này nhìn qua hiền lành, nhưng mà hắn cũng không thể không phòng bị.
Quán đỉnh đều là biện pháp mà tiền bối tông tộc cưỡng ép tăng thực lực cho vãn bối, song phương phải tín nhiệm lẫn nhau. Một khi một bên có ý xấu, bên còn lại sẽ vô cùng nguy hiểm.
Hắn mới chỉ gặp mặt Tiếu Đằng đạo nhân hai lần, cho dù biết đối phương có chỗ cầu mình, nhưng mà hắn cũng vẫn phải cẩn thận cho thỏa đáng.
– Ha ha…
Tiếu Đằng đạo nhân biết rõ ý của hắn cho nên cũng không ngại, ngược lại hắn còn gật đầu tán dương.
Ở Linh giới này muốn sống lâu dài thì phải cảnh giác một ít, nếu không cho dù có là thiên tài thì cũng sẽ chết non nửa đường.
– Lực lượng của ta là Đạo môn, khi quán đỉnh cho ngươi ngươi phải cẩn thận.
Tiếu Đằng đạo nhân đưa bàn tay về phía trước, đại điện lập tức tràn ngập tiên lực khổng lồ.
– Ta thử xem.
Nhiếp Vân gật đầu.
Lục đạo thiên địa mỗi một đạo không giống nhau, nếu như không có tu luyện qua pháp môn tương ứng thì thân thể tuyệt đối không thể nào thừa nhận lực lượng của chủng tộc khác.
Dùng ma khí làm ví dụ, người bình thường đừng nói là tiếp thu, cho dù đụng vào một cái cũng sẽ rơi vào trạng thái điên cuồng, đây là sai khác chủng tộc.
Đạo tộc cũng vậy, nếu như không có tu luyện qua pháp môn Đạo tộc mà tùy tiện tiếp thu tiên lực Đạo tộc, nhẹ thì tẩu hỏa nhập ma, nặng thì lực lượng trog người xung đột dẫn tới bạo thể mà vong.
Sở dĩ Tiếu Đằng đạo nhân dám trực tiếp truyền công cho Nhiếp Vân, nhất định đã nhìn qua Nhiếp Vân từng tu luyện pháp quyết Đạo tộc.
Đương nhiên hắn không biết thiếu niên trước mắt này tu luyện công pháp vô thượng của Đạo môn, Tiêu Dao du.
Ầm ầm.
Trong khi nói chuyện lực lượng toàn thân của Tiếu Đằng đạo nhân phóng ra, hội tụ thành từng đám quang mang thô to rót thẳng vào trong cơ thể Nhiếp Vân.
Tiên lực hắn mang theo hương vị linh động, phù hợp với ý vị vũ hóa thăng tiên của đạo gia. Dưới lực lượng rót vào, dường như cả cái diện đều xuất hiện bông tuyết, mỗi một mảnh đều có lực lượng rất mạnh, chậm rãi rơi xuống phía dưới.
– Côn to lớn không biết hắn vài ngàn dặm vậy. Hóa mà làm điểu, kỳ danh là bằng…
Lực lượng bắn tới, Nhiếp Vân cũng không nóng nảy hấp thu mà tinh thần ngao du vô cùng, linh hồn bay lượn, rong chơi trong thiên địa, nhận thức trạng thái cao nhất của Tiêu Dao du.
– Sư phụ, người tu luyện công pháp vô thượng của Đạo tộc – Huyền Huyền quyết, tiên lực Đạo tộc tinh thuần tới cực điểm, có lẽ Nhiếp Vân hấp thu không được nhiều lắm a.
Thấy thiếu niên rơi vào trầm tĩnh, không có hấp thu lực lượng trên không trung, rốt cuộc Hứa Hinh Thiến không nhịn được lên tiếng hỏi.