Chỉ là nàng rất nhanh phát hiện, những người khác cũng mỉm cười dịu dàng, tựa hồ tràn ngập tự tin với Lăng Hàn.
Chuyện gì thế này?
Nàng biết Lăng Hàn rất yêu nghiệt, nhưng các ngươi sùng bái nam nhân này cũng quá mù quáng a?
Lăng Hàn nở nụ cười nói:
– Cũng nên để Cửu Yêu cùng Nhược Đồng tiến vào Hắc Tháp.
Hắn vung tay lên, mang tất cả mọi người vào Hắc Tháp.
Nhất thời, người chưa từng vào Hắc Tháp đều khiếp sợ, đây chính là không gian Thần Khí a!
Lăng Hàn dẫn tất cả mọi người tới dưới Luân Hồi Thụ nói:
– Các ngươi trước tiên ở nơi này tìm hiểu, chờ trở lại Đại Doanh Thành, ta sẽ tiếp các ngươi ra.
– Cũng được!
Phong Phá Vân gật đầu.
– Địa Long Tông chiến một trận, ta tích lũy lượng lớn võ đạo tâm đắc, đang cần cẩn thận tìm hiểu một phen.
– Ừm!
Mộ Dung Thanh cũng gật đầu.
Lệ Nhược Đồng đã chấn kinh đến nói không ra lời, mà năng lực thích ứng của Cửu Yêu thì cực kỳ đáng sợ, đã ngồi xếp bằng ở dưới Luân Hồi Thụ bắt đầu tìm hiểu, Vô Tương Thánh Nhân cùng Tu La Ma Đế thì đã sớm ngồi ở nơi này, đang bế quan khổ tu, cũng không có bị kinh động.
Lăng Hàn cùng Thiên Phượng Thần Nữ ra Hắc Tháp, hiện tại Thiên Phượng Thần Nữ gặp phải bình cảnh Tinh Thần Cảnh, không phải một mực tìm hiểu liền có thể vượt qua, chỉ cần đốn ngộ liền linh quang hiện ra.
Bởi vậy, nàng vẫn quyết định đi lại ở trong thiên địa, thưởng thức nhân sinh, tích lũy cảm ngộ.
Hai người sóng vai, đi về phía ngoài thành.
Bọn họ hiển nhiên bị ba gia tộc lớn nhìn chằm chằm, đi tới cửa thành thì gặp phải kiểm tra nghiêm khắc, bởi vì Thần linh có thể thu nhỏ thân thể lại, giấu ở trong ống tay áo, nhân cơ hội bị mang ra thành cũng rất bình thường.
Nhưng Lăng Hàn là Tinh Thần Cảnh, ai dám đi tới soát người, Thiên Phượng Thần Nữ là Nhật Nguyệt Cảnh đại viên mãn, tương tự không thể làm nhục.
Bởi vậy, cho dù nơi này có Tinh Thần Cảnh tọa trấn, cũng chỉ dùng thần thức nhìn quét mấy lần, xác định trên người Lăng Hàn và Thiên Phượng Thần Nữ không có khí tức khác, lúc này mới cho đi.
– Ngươi đoán, chút nữa chúng ta có thể gặp phải truy sát hay không?
Lăng Hàn ghé vào bên tai Thiên Phượng Thần Nữ nói.
– Đó là tất nhiên.
Thiên Phượng Thần Nữ nói.
Trên người Lăng Hàn còn có lượng lớn Chân Nguyên Thạch, còn có Thái Nhất Ngọc Tủy Tâm, trước ở trong thành mọi người còn có chút kiêng kỵ, nhưng chỉ cần vừa ra thành, vậy khẳng định là đầu trâu mặt ngựa nào cũng sẽ đi ra.
– Nói không chừng, không thể làm gì khác hơn là đại khai sát giới!
Trong ánh mắt của Lăng Hàn nhảy qua một đạo sát khí.
Ra khỏi thành không tới một nén hương, liền thấy giữa bầu trời xẹt qua một bóng người, chặn lại đường đi của bọn họ.
Đây là một người da xanh.
Không cần phải nói, đây nhất định là người của Tư Đồ gia, hơn nữa Lăng Hàn còn từng thấy, chính là Tư Đồ Kiến Viễn.
– Các hạ, ngươi thân là cường giả Tinh Thần Cảnh, nhưng giả mạo tiểu bối tộc ta, không cảm thấy quá mức sao?
Tư Đồ Kiến Viễn từ tốn nói, trên hai tay có thần văn phát sáng, đang ấp ủ đại chiêu.
Lăng Hàn rất bình tĩnh nói:
– Ta có nói qua mình là người của Tư Đồ gia sao? Người khác hiểu lầm, kia là chuyện của người khác, ta không có nghĩa vụ đi sửa sai lầm của người khác.
– Hừ, mặc ngươi lưỡi nở hoa sen, ngày hôm nay lão phu cũng phải bắt ngươi!
Tư Đồ Kiến Viễn đột nhiên nhảy lên, giết tới Lăng Hàn.
Hắn nhất định phải tốc chiến tốc thắng.
Tụ Phong Thành cũng không chỉ hắn là Tinh Thần Cảnh, người mơ ước của cải trên người Lăng Hàn nhiều lắm, nếu như hắn không nhanh tiêu diệt Lăng Hàn, vậy sẽ rất phiền phức.