Hòa chu trưởng lão nhìn bóng dáng hai người, than nhẹ một tiếng.
“Trưởng lão, ngài vì sao phải thở dài.” tiểu hòa thượng phía sau Hòa chu trưởng lão chưa từng nghe qua trưởng lão than thở, không khỏi cảm thấy có chút kỳ quái.
Hòa chu trưởng lão lại thở dài một hơi: “Chỉ là từ trên người vị thí chủ vừa rồi dự cảm có chuyện không tốt sắp xảy ra, hy vọng không cần thật sự phát sinh là được.
“Nếu trưởng lão dự cảm đến chuyện không tốt, vậy nhân lúc còn sớm dự phòng chuyện sảy ra”
Hòa chu trưởng lão: “……”
Ông chỉ cảm nhận được có chuyện không tốt sắp xảy ra, còn muốn biết là chuyện gì, và có xảy ra hay không thì không nhất định.
Sau khi cậu rời đi thì thở ra một hơi, hòa thượng của chùa này thật không thể khinh thường. bọn họ chắc làm rất nhiều việc thiện nên mới có thể từ tướng mạo của cậu nhìn ra được, ngay cả Ô Thần Tử cũng không thể từ tướng mạo của cậu mà nhìn ra được điều gì,
Thật không biết đó là hạnh phúc hay bất hạnh.
Đúng lúc này, một tiểu hòa thượng khỏang tám, chín tuổi đi tới, nói với cậu: “Thí chủ, trong chùa có một vị khách quý muốn gặp ngài.”
“Ai?”
Tiểu hòa thượng mở bàn tay ra, ở mặt trên viết hai chữ Thái Tử.
Cậu nhìn về phía Hắc Tuyển Dực, trước đó cậu đã đồng ý cách xa Linh Mạch Hàn,
Hắc Tuyển Dực chỉ chỉ, ý bảo cậu đi gặp.
Hiện tại bọn họ là quan hệ hợp tác, gặp mặt là chuyện không tránh được.
Cậu cho tiểu hòa thượng dẫn đường.
Tiểu hòa thượng mang theo bọn họ đi vào phòng trụ trì, trong phòng lại chỉ có mootj mình trụ trì.
Cậu nghi hoặc.
Trụ trì mỉm cười, gõ gõ vách tường: “Khách quý ở ngay cách vách.”
Tiếp theo, một khối vách tường bị người đẩy ra, Linh Mạch Hàn từ cách vách đi ra, phía sau đi theo một hòa thượng trung niên.
“Xin lỗi, hôm nay là ngày dâng hương, lại ở ngay lúc này quấy rầy ngươi, có điều, bổn cung có chuyện quan trọng nên mới lấy phương thức này gặp mặt.”
. Hắn xoay người nói với hòa thượng trung niên: “Hòa tế trưởng lão, mong ngài nói với hắn tình huống của phụ hoàng ta.”
Hắn biết Cậu hôm nay sẽ đến chùa Hoa Sen dâng hương nên mới ở đây chờ sẵn, “dạ” Hòa tế trưởng lão hành lễ với cậu và Tuyển Dực.
Nói đơn giản một chút chuyện ông bắt mạch ra được: “Lão nạp đã bắt mạch cho đế quân, Đế Quân long thể rất tốt, không có dị trạng, sau khi sử dụng Phật môn pháp bảo mới phát hiện hai chân Đế Quân có một vết đen kéo dài đến phần eo, rồi liền lại thành một đường lan lên phần cổ, ngưng tụ thành một nụ hoa, lão nạp chưa bao giờ gặp qua hiện tượng như vậy. Cả chủ trì cùng các trưởng lão khác cũng chưa từng biết đến bệnh nào như vậy, không biết tiểu thí chủ có biết việc này?”
Nếu không phải Linh Mạch Hàn một mực chắc chắn thân thể Đế Quân có vấn đề, ông cũng sẽ không thừa dịp Đế Quân ngủ say, lấy ra bổn môn pháp bảo chăm sóc thân thể Đế Quân, đây chính là đại bất kính.
Cậu nhíu mày nói: “Này… Nghe tới như là trúng độc.”
Hòa tế trưởng lão lắc đầu: “Không phải trúng độc, Đế Quân mạch tượng bình thản, máu cũng bình thường.”
Cậu tất nhiên là rõ ràng không có khả năng trúng độc đơn giản như vậy, phải biết rằng mỗi đại Đế Quân đều có mây tía hộ thân, những người khác muốn làm hại Đế Quân đều không dễ dàng, bằng không, Ô Thần Tử cũng sẽ không chờ tới bây giờ, chờ đến thời cháu ngoại của hắn kế thừa ngôi vị hoàng đế..
Hắc Tuyển Dực đạm thanh nói: “Trưởng lão nói bệnh trạng có điểm giống với trường hợp ta từng gặp ở biên cảnh thiên hành quốc một người bị nguyền rủa”
Mọi người sửng sốt: “Nguyền rủa?”
“Ừ, nghe nói chú thuật này cần mạng đổi mạng, dùng mạng của mình nguyền rủa kẻ thù, trước đó cần có được lông, tóc hoặc máu, mới có thể nguyền rủa được đối phương, người bị nguyền rủa sẽ giống sinh bệnh càng ngày càng suy yếu, nhưng kiểm tra không ra nguyên nhân, chỉ dùng pháp khí mới có thể chiếu ra tình huống bị nguyền rủa, loại nguyền rủa này giống nhau xuất hiện ở hai người linh giai không sai biệt lắm, cũng hận đối phương
Hận đến chỉ cần giết được đối phương hy sinh bản thân cũng đồng ý.”
Linh Mạch Hàn trầm mặt nói: “Chính là, phụ hoàng có mây tía hộ thể, không có khả năng dễ dàng trúng chú thuật.?”
Hắc tuyển Dực liếc hắn một cái nói “nếu như là một tế sư cao cấp hạ chú, ngươi thấy có trúng hay không?”
Linh Mạch hàn trừng lại Tuyển Dực ” Ngươi thấy tế sư cao cấp sẽ dâng ra tính mạng của mình sao?, còn có yêu cầu của chú thuật cần bao nhiêu tế sư cao cấp mới hoàn thành”
“Không, nhưng không phải ý nguyện của mình, vậy phải nói cách khác”
Linh Mạch Hàn ngẫn ra” …..”
Ô Thần tử là đệ nhất quốc sư của Thiên hành quốc, linh giai cửu cấp, chỉ cần sử dụng ngôn linh khống chế tế sư linh giai bát cấp vẫn có thể hoàn thành, tìn huống như thế chỉ cần sử dụng nhiều tế sư một chút thì có lẽ thật sự sẽ thành công.
Cậu nói “ngươi nên thấy may mắn khi hắn không nguyền rủa ngươi”
Ô Thần Tử cũng sẽ không ngốc đến nỗi dùng nhiều tế sư cao cấp tới nguyền rủa một tên Thái Tử, phải biết rằng tế sư cao cấp cũng không phải bắt dễ dàng như vậy, huống chi lông tóc của thái tử cũng không phải dễ lấy.
nhưng đế quân thì khác, lão có thể bảo cháu gái lão khi cùng giường với đế quân, lặng lẽ lấy trộm.
Trước đó cậu còn cho rằng lão sẽ dùng độc hoặc các loại thuật linh tinh hại đế quân, xem ra cậu quá ngây thơ.
Linh Mạch Hàn nói ” Nếu là trúng thuật vậy có biện pháp giải?”
Hắc Tuyển Dực nói “Ta không phải tế sư, không biết chú thuật, ngươi đi tìm một tế sư xem cho đế quân”
“Phụ hoàng ta thật sự không phải trúng độc sao?”
Cậu híp mắt “Ngươi nên biết là độc bình thường không có hiệu quả với đế quân, phụ hoàng ngươi cũng không dễ hạ độc như vậy, ta chưa từng thấy tình huống như vậy, chưa nghe qua nhưng không đại biểu không tồn tại chuyện như vậy, y thuật của ta không phải là giỏi nên ngươi đi tìm y sư xem cho phụ hoàng ngươi đi”
Hòa tế trưởng lão nói dùng pháp khí mới có thể nhìn ra tình huống của đế quân, nên chuyện này cũng không phải là trúng độc đơn giản như vậy.
Linh Mạch Hàn rũ mi mắt
“Nếu không có chuyện gì ta đi trước đây, cha mẹ ta còn đang chờ”
cậu nói xong kéo tay Tuyển Dực đi khỏi.
Linh Mạch hàn mím môi nhìn bóng hai người đi xa.
Phu quân của cậu không chỉ có khí chất bất phàm, cử chỉ cao quý, cách nói năng ưu nhã, khó trách cậu lại thích hắn, hơn nữa ánh mắt nhàn nhạt làm người khác kinh sợ, chỉ có người ở địa vị cao quý mới có thể làm được, có thể thấy được phu quân của cậu không phải người tầm thường.
cậu đã từng cho người điều tra thân phận của Hắc Tuyển Dực nhưng không thể tra được chút manh mối nào, thân phận của hắn trở thành một mê đề.
cậu ra khỏi nơi của trụ trì liền hỏi Tuyển Dực ” Sao huynh biết đây là nguyền rủa?”
hắn hồi tưởng tình huống lúc đó “Năm kia, bọn ta khi tới biên cảnh Thiên hành quốc gặp hai tế sư, một người đã chết còn một người không ngừng lẩm bẩm ‘Thật là ngoan độc’ sau đó dò hỏi mới biết được, tế sư kia phụ lòng của một nữ tế sư nên bị hạ nguyền rủa, người trúng nguyền rủa tình huống giống y hệt đê quân, khi đóa hoa nở cũng chính là ngày chết của người đó, khi hạ nguyền rủa không nhất định sẽ thành công, nhưng có thành công thành công hay không thì người nguyền rủa cũng sẽ chết”
“Huynh thật sự không biết cách giải sao?”
“Không phải không có cách, mà là không thể giải, trừ khi người nguyền rủa vẫn còn sống”
Cậu “……”
Đúng thật là không thể giải, vì người nguyền rủa khi bắt đầu nguyền rủa cũng là lúc người đó chết đi.
may mà tế sư cao cấp không có nhiều, các bộ vị như lông, tóc, móng cũng không có được dễ dàng như vậy, nếu không, tùy tiện có thể nguyền rủa chết người khác.
Chúng ta sau khi về có nên cạo đầu không để tránh cho Ô Thần Tử cầm đi nguyền rủa”
Trong mắt Tuyển Dực hiện lên ý cười ” Lão dễ dàng có được tóc, móng của đệ như vậy, sao không trực tiếp giết luôn, làm gì phải phiền phức như vậy”
Cũng đúng.
cậu cười toe toét.