Từ Nhân giới tới đây, Nhiếp Vân đã gặp không ít thiên tài, mọt thân có sáu loại thiên phú đặc thù bài danh trong top một trăm, đây là lần đầu tiên hắn nghe nói, cũng là lần đầu tiên gặp được.
May mà sớm rút li, bằng không không biết đối phương có được sáu loại thiên phú đặc thù bài danh top một trăm, một khi giao thủ, nhất định sẽ chịu thiệt thòi lớn.
– Sư huynh vốn không có ý định tham dự tỷ thí, chỉ là sau khi nghe nói Hứa Hinh Thiến đã đạt tới bán bộ Kim vân khu tu sư ngũ phẩm cho nên lúc này mới ra tay…
Liễu Mạc Yên nói tiếp.
– Bởi vì ta sao?
Hứa Hinh Thiến không ngờ tới mình tấn cấp lại dẫn tới loại cao thủ này trở về, trong mắt nàng hiện lên vẻ hối hận.
Nàng tốn sức, vất vả lắm mới dung hợp thiên phú Lôi điện sư với thiên phú khác, tâm tình quá mức hưng phấn cho nên không nghĩ nhiều như vậy, tùy tiện nói với người nhà, kết quả là tin tức truyền ra.
Nếu như tin tức không nói ra ngoài, ngày mai khảo hạch trực tiếp tham dự tỷ thí, đánh cho đối phương không kịp trở tay, khi đó nhất định hiệu quả so với bây giờ còn tốt hơn nhiều.
Lại hỏi thêm vài câu, hỏi càng nhiều thì hai hàng lông mày của Nhiếp Vân càng ngày càng nhíu chặt.
Cũng không phải hắn sợ người tên là Huyễn Vũ này, mà là cảm thấy tên này rất là khó chơi. Hiện tại, cho dù thủ đoạn xuất ra hết, chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của đối phương.
Hỏi tình huống của Huyễn Vũ và những người khác xong, Nhiếp Vân lại hỏi thiên phú đặc thù trên người Liễu Mạc Yên.
Nàng thân là Khu Tu sư ngũ phẩm, cho dù chỉ là Huyết Vân nhưng mà cũng vẫn có sáu thiên phú đặc thù.
nghe sáu loại thiên phú đặc thù của nàng xong, Nhiếp Vân bỏ đi suy nghĩ định giao phó thuộc tính cho đan điền.
Năm loại thiên phú của nàng trên cơ bản đều là Mị hoặc, Yêu nhiêu, thải bổ… Khiến cho hắn không có chút hứng thú nào.
Biết rõ thiên phú của nàng, rốt cuộc Nhiếp Vân cũng hiểu rõ vì sao Nhiếp Vân này lại có một thân mị cốt, vừa nhìn đã biết không phải là loại người tốt lành gì. Trên người tập trung loại thiên phú này, không thay đổi thành như vậy mới là lạ.
– Cút đi.
Sau khi hỏi xong chuyện muốn biết, Nhiếp Vân biết đánh đối phương một trận thì có thể, nhưng mà nếu như giết Liễu Mạc Yên này nhất định sẽ gây ra phiền phức. Chẳng những không động thủ mà còn tiện tay vỗ vào người nàng, lưu lại chút chuẩn bị phía sau. Sau đó thuận tiện phát lực, lòng bàn tay chấn nàng từ trong thùng xe đi ra ngoài.
Phanh.
Liễu Mạc Yên không phòng bị, thoáng cái bay ra ngoài, nặng nề ngã xuống mặt đất.
– Nhiếp Vân… Đáng giận, ta không giết ngươi ta thề không làm người.
Đường đường là Khu Tu sư ngũ phẩm, đại nhân vật bán bộ La Tiên cảnh, bất luận nam nhân nào liếc mắt một cái cũng nguyện ý quỳ gối dưới váy một đại mỹ nữ như nàng. Thế nhưng không ngờ lúc này lại bị tiểu tử này ném ra ngoài thùng xe. Liễu Mạc Yên cảm giác đối phương mang tới khuất nhục cho nàng, dùng hết nước một con sông cũng khó có thể rửa sạch, trong mắt nàng tràn ngập hận ý, sắp sửa thiêu đốt cả con đường.
Không quản mỹ nữ vừa mới bị mình ném ra ngoài thùng xe, Nhiếp Vân cau mày.
Hắn không ngờ đối phương lại có loại cao thủ như Huyễn Vũ, đối địch với người mạnh như vậy nhất định có không ít phiền phức.
Đương nhiên càng phiền toái hắn càng không lui bước, cũng không phải là vì trợ
giúp htt mà là vì ba loại thiên phú đặc thù của Huyễn Vũ quả thực có lực hấp dẫn rất lớn với hắn.
– Kế tiếp chúng ta nên làm cái gì bây giờ?
Trải qua chuyện vừa rồi Hứa Hinh Thiến đã triệt để bội phục thiếu niên thực lực thấp hơn nàng trước mắt, nàng biết rõ đối phương chẳng những thực lực mạnh mẽ mà tâm trí cũng mạnh hơn nàng. Thấy hắn trầm tư, nàng nhịn không được lên tiếng hỏi.
– Ah, không có gì. Đây là Ưu đàm phật hương mà ngươi coi trọng.
Nhiếp Vân từ trong trầm tư tỉnh táo lại, cười một tiếng rồi lấy ra một cái hộp.
Cái hộp này còn chưa mở ra thì trong cả thùng xe đã tràn ngập một mùi thơm nhàn nhạt.