“Sao thế, định doạ ta à?”, Diệp Thành bật cười lạnh lùng, khí huyết màu vàng kim hiển hiện, thần quang vàng kim bắn ra, toàn thân hắn có ánh vàng kim chói lọi bao quanh, mỗi một luồng khí đều vô cùng tinh tuý nên trông hắn thực sự choán mắt người nhìn.
“Giết cho ta”, một tên mặc hắc bào trong số đó lập tức vung tay tế gọi ra một thanh sát kiếm đâm vào hư không và chĩa về phía đầu Diệp Thành.
“Nhát kiếm này cũng không tồi”, Diệp Thành không di chuyển, hắn vung bàn tay to lớn màu vàng kim túm chặt sát kiếm huyết sắc của tên kia trong lòng bàn tay, cho dù hắn ta có vùng vẫy thế nào cũng không thể thoát khỏi bàn tay Diệp Thành.
Phá!
Sau tiếng gằn giọng của Diệp Thành, linh khí bên trong sát kiếm lập tức bị tiêu diệt còn sát kiếm huyết sắc cũng bị hắn lật tay cho vào trong túi đựng đồ.
Thế nhưng dù là vậy thì Diệp Thành cũng phải trả giá, sát kiếm đó thật sự bất phàm, kể cả là cơ thể bá đạo của Hoang Cổ Thánh Thể thì phần bàn tay của hắn cũng nhuốm máu đỏ tươi, sát khí len lỏi vào trong cơ thể không ngừng công phá cơ thể hắn.
Vù!
Trong lúc này một kẻ mặc hắc bào đã ra tay, đây chính là hũ luyện yêu huyết sắc biến to lên cả hàng trăm trượng, huyết quang chói lọi mang theo điện mang xẹt qua.
Hự…!
Diệp Thành ngay lập tức bị đè nén đến mức lảo đảo.
Mở cho ta!
Diệp Thành lạnh giọng gằn lên, hắn cứ thế phá bỏ cấm cố sau đó nắm tay thật chặt, tung ra một chưởng hỗn hợp nhiều loại bí pháp hàng long, đại thiên long ấn, hám sơn xuyên vào hư không, kẻ mặc hắc bào vừa định ra tay trấn áp hắn thì ngay lập tức đã bị đẩy lùi về sau, mỗi một bước đều dẫm nát hư không.
Diệp Thành giống như con mãnh thú hồng hoang sát phạt vào hư không.
Giết!