“Cám ơn cái gì, đều là huynh đệ cả! Lúc đó chúng ta cùng đùa giỡn nàng, gọi là 3 gì nhỉ?”
Hoàng Vĩ Thành sờ lên cằm nói.
“Thành ca, gọi là 3P!” Lão Thử Nhãn nói.
“Đúng đúng đúng! Là 3P! Ba cái mông cùng một chỗ! Hắc hắc! Nghĩ tới đã cảm thấy sướng rồi!”
Hoàng Vĩ Thành nghiễm nhiên coi Tô Dĩnh Tư là vật trong túi của mình.
Quả nhiên, Tô Dĩnh Tư khổ sở vô cùng, lúc này nàng muốn tới phòng tắm làm lạnh người, cho dù chỉ đi rửa mặt để phục hồi tinh thần cũng tốt.
“Tô tiểu thư, cô muốn đi đâu vậy?”
Một hộ vệ phát hiện Tô Dĩnh Tư đi ra cửa vội hỏi.
“Tôi đi rửa tay…”
Tô Dĩnh Tư khổ sở nói, giờ phút này nàng chỉ muốn bước đi thật nhanh.
“Tôi đi thao cô.”
Người hộ vệ không yên lòng nói.
“Không cần!”
Tô Dĩnh Tư vội vàng khoát tay, tình trạng của mình sao có thể cho người khác thấy được!
Nói xong Tô Dĩnh Tư bước nhanh ra khỏi yến hội, người hộ vệ kia lắc đầu bất đắc dĩ.
Tô Dĩnh Tư đi tới phòng rửa tay, mở ra vòi nước, đang muốn rửa mặt, bỗng nhiên trước mắt tối sầm, có cảm giác bị người khác chụp vào trong một cái túi.
“Ai đó…”
Tô Dĩnh Tư hét lớn:
“Cứu mạng…Có ai không!”
“Gọi cái rắm! Mẹ kiếp, Lão Tử nói cho cô biết, trong khách sạn này toàn là người của lão tử, có gọi cũng không ai cứu cô đâu!”
Lão Thử Nhãn không nhịn được nói.
Tô Dĩnh Tư chỉ cảm thấy thân thể nhẹ bẫng, dường như bị xốc lên, nàng sợ quá hai chân vùng vẫy, hai tay đấm loạn.
“Các ngươi muốn làm gì! Muốn lấy tiền ư? Tôi cho, các ngươi muốn bao nhiêu tiền?”
Tô Dĩnh Tư thấy phản kháng không có hiệu quả, cho là đám người này tới vì tiền.
“Tiền? Lão Tử có thể nói cho cô biết, lão tử mặc dù không nhiều tiền, nhưng cũng đủ để cho cô tiêu cả đời!”
Hoàng Vĩ Thành hung hăng nói.
“Thành ca, chớ cùng nàng nói nhảm, mau đem nàng vào trong phòng đi, ở trong phòng vệ sinh, vạn nhất bị người khác thấy thì xong rồi”
Lão Thử Nhãn nhắc nhở.
Hoàng Vĩ thành cả kinh, không có Lão Thử Nhãn nhắc nhở, thì hắn đã ở ngay trong phòng vệ sinh làm việc rồi.
“Thuận tử, đã chuẩn bị phòng chưa?”
Lão Thử Nhãn đưa mắt nhìn một phục vụ sinh, hỏi.
“Chuẩn bị xong rồi, thiếu gia!”
Người được gọi là thuận tử, nói.
“Tốt, không tệ!”
Lão Thử nhãn khen ngợi nói:
“Còn có, chuyện này cậu không nên nói với bất cứ ai, nếu không tôi không khách khí đâu!”
Thuận tử trong lòng cả kinh, vội vàng gật đầu nói:
“Không đâu, không đâu! Tôi nhất định giữ bí mật!”
Lão Thử Nhãn cười một tiếng, cùng Hoàng Vĩ Thành mang Tô Dĩnh Tư vào trong căn phòng được chuẩn bị trước.
…
Trong yến hội, người hộ vệ của Tô Dĩnh Tư bắt đầu sợ hãi, đã hơn 20 phút đồng hồ, Tô Dĩnh Tư sao có thể đi rửa tay lâu như vậy chứ?
Người hộ vệ kia gọi điện thoại, nhưng Tô Dĩnh Tư tắt điện thoại.
Không phải là xảy ra chuyện ngoài ý muốn đó chứ? Nghĩ tới đây, tên hộ vệ kia vội vàng chạy ra khỏi yến hội, đi tới phòng WC.
“Tô tiểu thư?” Tên hộ vệ kia gọi.
Không có bất kỳ ai trả lời.
“Tô tiểu thư!”
Tên hộ vệ kia lại gọi một tiếng nữa.
Vẫn không có bất kỳ ai trả lời.
Tên hộ vệ này lập tức ý thức được chuyện không hay! Vội vàng chạy vào trong toilet nữ, nhưng lúc đẩy cửa ra, thì không có một ai cả.
Tên hộ vệ kia vội chạy ra, thấy một phục vụ sinh thì hỏi:
“Anh có nhìn thấy Tô tiểu thư không?”
Người phục vụ sinh này là Thuận tử, đương nhiên không thể nói thật! Thuận tử vẻ mặt không hiểu nói:
“Tô tiểu thư? Không thấy, lúc nãy không có ai đi tới nơi này.”
Tên hộ vệ gật đầu, lập tức vừa chạy trở về yến hội, tìm người phụ trách của Tô Dĩnh Tư.
“Cậu nói gì? ! Tô tiểu thư mất tích? !”
Người phụ trách kinh hãi.
“Đúng, điện thoại bị tắt, trong phòng WC không có ai, …ông xem, có nên báo cảnh sát không?”
Hộ vệ lo lắng nói.
“Báo cảnh sát? Cậu bị điên à! Chuyện này nếu như để cho đám ký giả kia biết sẽ ảnh hướng rất lớn tới danh tiếng của Tô tiểu thư!”
Người phụ trách lắc đầu nói.
“Vậy bây giờ phải làm gì?”
Tên hộ vệ cũng không có chủ ý, nếu bảo hắn đánh nhau thì có thể được, nhưng mà nói đến bày mưu tính kế, thì chẳng khác nào bảo hắn mò kim đáy bể.
“Trước tiên liên lạc một chút với người quản lý khách sạn này, xem có thể phái phục vụ đi tìm hay không!”
Người phụ trách lau mồ hôi nói:
“Nhưng cũng không cần gấp gáp, có khi Tô tiểu thư đã tìm một chỗ nghỉ ngơi cho giải rượu!”
“Được! Tôi lập tức liên lạc với người phụ trách của khách sạn!”
Hộ vệ gật đầu, bỏ chạy ra ngoài.
Người phụ trách thở dài, tuy nói ngoài mặt biểu hiện vô cùng trấn định, nhưng mà trong lòng hắn đã sớm loạn vô cùng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – http://thegioitruyen.com
Tô Dĩnh Tư mất tích, đây là chuyện vô cùng lớn! Không sợ nhất vạn, chỉ sợ nhất vạn, đầu năm nay bắt cóc tống tiền không ít, nhưng đó không phải là chuyện quan trọng.
Tô Dĩnh Tư dung mạo như thiên tiên, vạn nhất bị bị người khác… Người phụ trách không dám nữa nghĩ tiếp…
Home » Story » trọng sinh truy mỹ ký » Chương 143: Yến hội cá nhân (Hạ)