Câu này hỏi trúng ngay điểm then chốt, Âu Dương Quang nghẹn lời. Gã biết rõ nội tình trong đó, việc đi Vô Lượng quốc là Mục Phàm Quân giao cho An Như Ngọc giải quyết, lúc Nhạc Thiên Ba báo việc này lên nàng liền đồng ý. Ban đầu Âu Dương Quang không biết chuyện, khi đến Linh Lung tông mới biết.
May mắn Nhạc Thiên Ba đã chết, không còn đối chứng.
Âu Dương Quang bị hỏi nổi gai sống lưng, cung kính nói:
– Ty chức không biết.
Mắt Mục Phàm Quân lóe tia sắc bén lạnh lùng nói:
– Yêu quốc và Vô Lượng quốc liên hợp đặt bẫy mưu sát Miêu Nghị, trong các ngươi có ai ăn cây táo, rào cây sung nhúng tay vào không?
Câu này hỏi có tiền căn hậu quả, có thể nói là từng con dao đâm ngay vào mấu chốt. Một nữ nhân mà trở thành lục thánh trong lục quốc đi đến bây giờ thì không hồ đồ, không dễ bị lừa gạt, không thì Mục Phàm Quân đã chẳng sớm đào hố chờ Miêu Nghị, bóp chặt đuôi hắn.
Âu Dương Quang bị hỏi chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, gã sớm cảm thấy làm vậy là không ổn, mấy lần khuyên nhủ An Như Ngọc nhưng hết cách, khi nữ nhân đã cố chấp thì không khuyên can được.
Lúc này Âu Dương Quang đánh chết không thừa nhận, gã và Quân Sử cùng biểu thị không có.
Quân Sử khác không biết chuyện bên trong, An Như Ngọc không ngốc, làm loại chuyện này còn khoe ra khắp nơi.
Mục Phàm Quân lạnh nhạt nói:
– Không có thì tốt!
Mục Phàm Quân quét mắt qua mọi người, hơi ngừng lại trên mặt Âu Dương Quang. Mọi người đều không thừa nhận thì Mục Phàm Quân không hỏi nhiều, nàng chậm rãi nhắm mắt lại, khoanh tay đứng chờ.
Mục Phàm Quân không nhúc nhích, các Quân Sử đứng bên dưới và mấy đệ tử ở phía sau cũng ngoan ngoãn đứng yên.
Không chờ quá lâu, đôi mắt phượng đột nhiên mở ra bắn tia sáng, Mục Phàm Quân nhìn hướng chân trời, mọi người cũng vội xem.
Một đám người bay tới, nhóm Vân Báo, bầy yêu Tinh Túc Hải vây quanh Miêu Nghị. Tay Miêu Nghị còn kiềm giữ Thôi Vĩnh Trinh, Phong Bắc Trần không nhanh không chậm theo sau đám người.
Phong Bắc Trần thấy Mục Phàm Quân ở Cửu Thiên cung thì lắc mình bay tới, đứng trên bậc khá gần với nàng. Vẻ mặt Phong Bắc Trần lạnh nhạt tự nhiên, gã kéo An Như Ngọc ra, bóp cổ nàng. Bộ dạng An Như Ngọc chật vật ở yên trong tay Phong Bắc Trần làm con tin.
Đám người Tông Trấn thân thiết kêu lên:
– Sư tỷ!
Mục Phàm Quân giơ một tay lên, các đệ tử yên lặng. Miêu Nghị dẫn theo đám người đáp xuống đất, kiềm giữ Thôi Vĩnh Trinh làm con tin.
Đến nơi này đám người Vân Báo lơ lửng trên không trung, chỉ có nhóm Túc Chủ tứ phương Tinh Túc Hải là vây quanh Miêu Nghị, cẩn thận cảnh giác.
Nên nói sao đây, mặc kệ Miêu Nghị đúng hay sai thì bắt Thôi Vĩnh Trinh làm con tin, buộc Phong Bắc Trần cũng phải bắt con tin làm áp chế, giằng co với gã quay về Thiên Ngoại Thiên, điều này khiến Mục Phàm Quân hơi thưởng thức nhưng nàng không lộ vui giận ra ngoài.
Âu Dương Quang chỉ vào Miêu Nghị bên dưới, tức giận quát:
– Ngươi còn dám trở về!
– Tên giặc to gan!
– Thứ đồ ăn cây táo, rào cây sung!
Các vị Quân Sử nhìn Miêu Nghị là thấy nóng máu. Không nói cái khác, chỉ nói Miêu Nghị lấy mạng sống của bọn họ làm giao dịch, một cung chủ mà lấy mạng đám Quân Sử đi giao dịch, không nói đáng hận cỡ nào, chỉ cần nhớ lại mạo hiểm lúc đó suýt mất mạng sống, bọn họ không tức giận mới lạ, cộng đồng lên án công khai.
Tông Trấn, Đường Quân thu lại ánh mắt từ người Miêu Nghị, bản năng liếc nhau, câm nín.
Hồng Trần, Nguyệt Dao trong mắt tràn đầy lo lắng.
Miêu Nghị đáp xuống bậc thang bên dưới, nhìn lão tam trước, thầm nhủ: Các ngươi nghĩ ta muốn đến sao? Nếu không phải lão tam bị giữ ở đây thì lão tử sớm phủi mông rời đi!
Ý nghĩ này lướt nhanh trong lòng Miêu Nghị, hắn không phải loại người mặc kệ ai chỉ trích mình mà không cãi lại.
Miêu Nghị bi thương tức giận nói:
– Xin Thánh Tôn làm chủ cho ty chức!
Mục Phàm Quân lạnh lùng hỏi:
– Một cung chủ nho nhỏ nhà ngươi có chuyện gì cần bản tôn làm chủ?
Miêu Nghị bi môi hướng đám người:
– Trong các vị không biết là ai liên hợp với Yêu quốc và Vô Lượng quốc đặt bẫy ở Linh Lung tông mưu hại ty chức!
Miêu Nghị không chỉ định An Như Ngọc, cứ quơ đũa cả nắm không thì không cách nào giải thích tại sao hắn không quan tâm sự chết sống của Quân Sử, lấy mạng một đám Quân Sử ra làm giao dịch.