“Yên tâm đi.” Lâm Ngữ Lam võ bả vai cô bé: “Người của Nhất Lâm không phải là cướp, những người kia không phải là người của Nhất Lâm, chẳng qua là lấy danh hiệu của Nhất Lâm mà làm chuyện bậy bạ mà thôi!”
Trương Thác và Lâm Ngữ Lam đi ra cửa viện.
Thanh niên và cô gái hai mắt nhìn nhau, trong mắt đều hơi nóng nảy, đấu tranh một lúc, thanh niên nói với cô bé: “Cô đợi ở nơi này đi để tôi đi xem một chút.”
Thanh niên nói xong liền chạy ra ngoài.
Cô gái dậm chân cũng chạy theo sau.
Thanh niên bước nhanh đến bên cạnh Trương Thác, nói với Trương Thác: “Anh! Những người đó ngay tại lửa trại tối hôm đó lấy danh nghĩa người trong lửa trại mà gạt nhiều người đi ra ngoài đây đó.”
“Ồ?” Khóe miệng Trương Thác cong lên thành một nụ cười nghiền ngẫm, khó trách vào buổi tối hôm đó ông già trong trang trại kia không để cho mình và Lâm Ngữ Lam ra khỏi cửa để tham gia lửa trại, thì ra lửa trại đó là một cái bẫy.
Bốn người Trương Thác đi tới chỗ trại lửa kia, ở phía xa liền thấy có một ít du khách đồng hành vào hôm nay ngồi ở chỗ đó mà nói cười vui vẻ.
“Thịt ăn sắp hết rồi mà bây giờ các bạn mới tới, mau tới đây rồi nhanh chóng ngồi xuống nào.” Nữ hướng dẫn viên hơn ba mươi tuổi thấy được bốn người, lập tức chào hỏi nhiệt tình, bao gồm cả hai sinh viên thì cô cũng vui vẻ chào đón giống như lúc trước không có chuyện gì xảy ra vậy.
Trương Thác gật đầu, kéo Lâm Ngữ Lam ngồi ở một bên trên bờ cát.
Hướng dẫn viên du lịch cầm hai chai bia đi tới nói: “Ở lửa trại này, các bạn cứ chơi thoải mái, đây là sự kiện trong hành trình này nên không có thu tiền đâu”
Hướng dẫn viên du lịch nói xong, đem hai chai bia đưa cho hai người trước mặt, sau đó lại cầm hai chai đưa cho hai sinh viên một nam một nữ.
Sau khi hai sinh viên nhận lấy bia mà không dám uống, cứ nhìn Trương Thác.
“Chồng, chai bia này… Lâm Ngữ Lam nhìn chai bia trong tay, muốn nói lại thôi.
Trương Thác ung dung mở nắp chai, khẽ nhấp môi, sau đó nói: “Loại bia này không có vấn đề gì, cứ yên tâm uống đi”
Bốn người ngồi ở một bên nhìn hướng dẫn viên du lịch đang kể chuyện hài cho mọi người trong lửa trại, nếu không phải xế chiều hôm nay thấy hướng dẫn du lịch ép buộc chỉ tiêu phung phí, nếu không phải vừa mới nãy nghe được câu chuyện của hai sinh viên, người bình thường còn không nghĩ tới giá hướng dẫn viên du lịch ngấm ngầm làm chuyện của một tên cướp.
Bốn người tới sau cũng chỉ hơn hai mươi phút, trại lửa liền tuyên bố kết thúc, mọi người đều có chút không vui đứng dậy đi tới.
Trương Thác nhìn đám người rời đi định đi tìm hướng dẫn viên du lịch.