Bành!
Nhiếp Vân không nghĩ tới hắn sẽ ra tay, không hề phòng bị, lập tức bay ra ngoài, trùng trùng điệp điệp ngã trên mặt đất, bị trọng thương.
– Ngươi… Ngươi…
Giãy dụa đứng lên, hai mắt Nhiếp Vân trừng trừng, kinh hãi muốn chết.
Vừa rồi uy lực một chưởng của đối phương, có thể đánh bay hắn, nói rõ thực lực ít nhất đạt đến La Tiên cảnh… Điều này sao có thể?
Thời điểm Nhiếp Đồng chết, chỉ là Chí Tôn bình thường, ngay cả Bí Cảnh cũng không có đạt tới, làm sao sẽ có được thực lực La Tiên cảnh?
Cái này thật là quỷ dị!
– Hắc hắc, cảm giác sống lại thực tốt!
Một chiêu đánh bay Nhiếp Vân, Nhiếp Đồng cũng không thừa thắng xông lên, mà hít vài hơi, phát ra tiếng cười điên cuồng.
Rống!
Tiếng cười của hắn không có chấm dứt, Tiểu Long thấy khác thường, đột nhiên giận lên, trong tiếng rồng ngâm, thân hình đạt đến mấy trượng, nâng móng vuốt, đột nhiên xé rách xuống.
Uy lực này có thể so với Huyền Tiên, khí lưu màu vàng kích động, bay thẳng đến Nhiếp Đồng.
– Tiểu Long, kia là đệ đệ ta…
Nhiếp Vân không nghĩ tới Tiểu Long đột ngột tiến công, hơn nữa vừa ra tay liền là tuyệt chiêu mạnh nhất, sắc mặt nhịn không được biến đổi.
– Ha ha, lần trước chết ở trên tay của ta, lần này cũng khẳng định không thắng được!
Chứng kiến Tiểu Long tiến công, Nhiếp Đồng cũng không bối rối, ngược lại cười to, một quyền đánh ra!
Bành!
Một người một rồng va chạm, tuyệt chiêu của Tiểu Long cũng không chiếm được chỗ tốt, mà toàn thân chấn động, từ không trung rớt xuống, ở trên mặt đất ném ra cái hố to.
Sức chiến đấu của Tiểu Long có thể so với Huyền Tiên cảnh sơ kỳ, rõ ràng không phải là đối thủ của hắn!
– Ngươi… Không phải Nhiếp Đồng, ngươi rốt cuộc là ai?
Thấy một màn như vậy, Nhiếp Vân có ngốc cũng minh bạch thiếu niên ở trước mắt, đã không còn là đệ đệ Nhiếp Đồng, mà biến thành một người khác.
– Ta là ai? Hỏi rất hay!
Nhiếp Đồng ngừng một chút, cúi đầu nhìn Nhiếp Vân cách đó không xa, dùng thoại ngữ lạnh lùng không mang theo bất cứ tia cảm tình nào nói ra.
– Ta là Tu La Vương!
– Tu La Vương?
Nghe được ba chữ kia, toàn thân Nhiếp Vân không khỏi cứng đờ, ý thức hỗn loạn, ngốc tại nguyên chỗ.
Tu La Vương, thế nào lại là Tu La Vương?
Tu La Vương là Vương giả duy nhất của Tu La nhất tộc, tồn tại cường đại nhất, huyết thống đẳng cấp nghe nói đã đạt đến cấp thứ sáu, là siêu cấp đại nhân vật rong ruổi thời kỳ thượng cổ, như thế nào… tại sao lại xuất hiện ở chỗ này, hơn nữa là đệ đệ Nhiếp Đồng!
– Chẳng lẽ là ở không gian Cửu Long kéo liễn, ngươi đoạt xá Nhiếp Đồng?
Đột nhiên nghĩ đến một sự kiện, hai mắt Nhiếp Vân đỏ thẫm.
Ban đầu ở không gian Cửu Long kéo liễn, Hoàng cùng Tu La Vương chiến đấu, vẫn cho rằng thi thể cự đại kia là Hoàng, hiện tại xem ra, chỉ sợ đúng là chân thân của Tu La Vương!
Bởi vì, đệ đệ chỉ cùng thi thể cự đại tiếp xúc qua.
– Đoạt xá? Ha ha, chẳng lẽ ngươi cho ta đường đường Tu La Vương, huyết mạch cao quý sẽ đoạt xá sinh mệnh đê tiện như các ngươi? Đó là bản thể trọng sinh, ta chỉ là quán thâu một bộ phận năng lượng tới mà thôi!
Tu La Vương liếc nhìn Nhiếp Vân, cười lạnh.
– Trọng sinh bản thể? Nhiếp Đồng là bản thể của ngươi?
Nhiếp Vân chỉ cảm thấy rét lạnh thấu xương.
Nhiếp Đồng là Tu La Vương, cái này… làm sao có thể?
Tuy trong nội tâm không thừa nhận, nhưng loại ý nghĩ này vừa xuất hiện, một cảm giác để cho hắn không thể không thừa nhận dần dần thành hình.
Nhiếp Đồng vừa ra đời liền thể hiện ra thiên phú bất thường, người khác dùng độc dược sẽ chết, hắn dùng rõ ràng có thể tấn cấp! Tuổi còn nhỏ thì đến được cảnh giới Mệnh Kiếm, ngay cả rất nhiều đại năng ở Linh giới cũng không đạt được…
Có lẽ, hắn thật sự là Tu La Vương trọng sinh, bằng không thì tại sao lại có thiên phú nghịch thiên như vậy?