Lăng Hàn nhận ra được, tên tiện đồ này vẫn anh tuấn đến khốn nạn như trước, khí tức xấu xa kia rất dễ dàng hấp dẫn nữ nhân a.
– Cha, mẹ!
Giang Xảo Linh chạy vội qua, nhào vào trong lòng mỹ phụ, đây là quý nữ của Thiên Kiếm Cung, tên Dương Đệ.
Dương Đệ vội vàng ôm con gái, một bên thân thiết nói:
– Xảo nhi, con không có bị thương chứ?
Thời điểm nàng biết con gái cùng sát tinh Lăng Hàn ở cùng nhau, liền suýt chút nữa doạ đến hôn mê bất tỉnh.
Giang Dược Phong thì nhíu mày, nhìn Lăng Hàn, trong ánh mắt có không rõ.
Nam nhân này lại cũng tên Lăng Hàn, hơn nữa còn từ Hằng Thiên Đại Lục đến, để trong lòng hắn có gợn sóng rất lớn.
– Cha, vị đại thúc này nói là bạn cũ của ngươi, còn biết Hàn Phong chưởng!
Giang Xảo Linh nhanh miệng, lập tức líu ra líu ríu nói.
Cái gì!
Giang Dược Phong nhất thời kích động, Hàn Phong chưởng chỉ có thầy trò bọn họ biết, lại thêm nam nhân này gọi Lăng Hàn, đến từ Hằng Thiên Đại Lục, ba yếu tố gộp lại, để hắn có một suy đoán lớn mật.
Hắn đi lên vài bước, lớn tiếng nói:
– Các hạ, Hàn Phong chưởng của ngươi là ai dạy?
Lăng Hàn cười ha ha nói:
– Ta là tự mình học, có điều ngươi là ta dạy.
Giang Dược Phong sợ hết hồn, nhưng lắc đầu liên tục nói:
– Không thể! Không thể! Thầy ta đã qua đời, ngươi đừng hòng giả mạo!
– Thật sao?
Lăng Hàn cười cười, thuận miệng nói một ít chuyện cũ của Giang Dược Phong, tuy là việc nhỏ không đáng chú ý, nhưng chỉ giới hạn ở Lăng Hàn cùng Giang Dược Phong biết, ngay cả ba tên sư huynh đệ khác cũng không biết.
– Sư… sư phụ!
Giang Dược Phong nhất thời quỳ xuống, nước mắt ào ào chảy ra.
Sắc mặt của Giang Xảo Linh trắng bệch, nàng quả nhiên không có đoán sai, đây chính là Lăng Hàn kia! Nhưng nàng lại lấy sư tổ làm bia đỡ đạn, kêu đại thúc nửa ngày, cái này nếu để phụ thân biết… cái mông của nàng xong rồi.
– Hả?
Dương Kim, Lăng Không Thành cũng khiếp sợ, bọn họ tự nhiên biết một ít sự tình của Giang Dược Phong, dù sao cũng là đệ tử thiên tài a.
Nhưng Giang Dược Phong từ vạn năm trước liền được mang tới Thần giới, mà Lăng Hàn là hai mươi năm trước mới khai thiên đến, thời gian này làm sao khớp được?
Thời gian nguyên dịch!
Bọn họ thầm nói, đây là Thần vật có thể niêm phong sinh cơ, khiến người ta vượt qua vô cùng năm tháng, đáng tiếc, chỉ có hiệu quả với người dưới Thần Cảnh. Có điều, nếu không như vậy, lấy thực lực của bọn họ là không đủ tư cách thu được.
– Hóa ra là dư nghiệt!
Dương Kim cười gằn.
– Vạn năm trước không có tìm được ngươi giết chết, hiện nay lưu lại đại họa tâm phúc!
– Giết!
Lăng Không Thành cũng ánh mắt lạnh lùng, càng ngày càng nhiều cường giả giá lâm, cùng nhau điều khiển Tổ Khí cùng thôi thúc trận pháp, không chỉ để cho hai người áp lực giảm lớn, đồng thời cũng làm cho uy lực của trận pháp cùng Tổ Khí tăng thêm.
– Ác linh nô kiếm!
Lăng Không Thành hét lớn một tiếng, ác quỷ kia nắm Thần Kiếm giữa bầu trời, sau đó tàn nhẫn chém về phía Lăng Hàn.
Đây mới là Tổ Khí cùng đại trận hộ sơn kết hợp hoàn mỹ, có thể thôi phát uy lực đến mức tận cùng.
Cực điểm đỉnh cao, tương đương với Tinh Thần Cảnh tiểu cực vị tiền kỳ!
– Dừng tay!
Giang Dược Phong dũng cảm đứng ra, căn bản mặc kệ thực lực của mình thấp kém cỡ nào, che ở trước mặt Lăng Hàn, mở hai tay ra, một bộ ngươi muốn giết thầy ta, trước phải giết ta.
– Phong lang!
Dương Đệ cũng tung người ra, bất chấp nguy hiểm.