ˆ “Anh, anh, cứu em với!”
Hứa Trúc Linh bị người ta tóm ra từ trong bụi cỏ, súng chỉ vào đầu cô.
“Anh thả anh trai tôi ra, tôi cũng sẽ thả em gái anhil”
Chị gái trước mặt lạnh giọng nói.
“Được.”
Cố Thành Trung không chút nghĩ ngợi mà nói.
“Có điều, tôi hết túi máu rồi, tôi biết hai người có, giao ra đây.”
“Này, cô quá đáng rồi đấy?”
Hứa Trúc Linh thở phì phò nói.
Ngược lại Cố Thành Trung không lêntiếng, trực tiếp ném hai túi thuốc qua đó.
Hai người trao đổi con tin, mặc dù chưa thể nói Cố Thành Trung là người đoan chính, nhưng cũng không phải hạng xấu xa gì, tội gì phải lật lọng trong trò chơi.
Còn hai anh em kia, sau khi em gái cứu được anh trai, không ngờ ông anh trai lại quay người bắn một phát trúng Hứa Trúc Linh.
.. Máu của Hứa Trúc Linh cạn trong nháy mắt, vốn cho răng cứ như vậy mà kết thúc trò chơi, không ngờ tốc độ của Cố Thành Trung còn nhanh hơn.
Kỹ thuật bắn nhanh chuẩn ác, trực tiếp khiến hai anh em kia nằm rạp trên mặt đất, thanh máu trống không.
“Móa, đây là thao tác gì, mẹ nó anh bật hack à?”
Người anh trai năm rạp trên mặt đất, đau đớn kêu rên.
“Bà đây đã cứu anh ra rồi, anh còn quay lại làm gì?”
Em gái suýt nữa bị anh trai đồng đội heo làm cho tức chết.
Cô ta vẫn luôn chú ý đến ID của Cố Thành Trung, từ lúc trờ chơi bắt đầu vẫn luôn giết người trong chớp mắt.