Nhưng là, thẳng đến một ngày kia, anh phát hiện bí mật của cô, anh nói ra bímật của mình, sau đó, hai người đối chọi gay gắt, cô thành công ép anhđiên lên, anh hoàn toàn mất khống chế, đập nát tất cả đồ có thể đậptrong nhà họ Liễu.
Nhưng anh chưa cảm thấy hả giận, anh cực kỳtức giận, giơ tay tát cho cô một cái. Anh nhớ rõ, thân thể gầy nhỏ củacô giống như con diều đứt dây, ngã xuống một bên.
Thân thể của cô va phải gương trong phòng ngủ, sau đó nặng nề rơi xuống đất, phát ra tiếng vỡ vụn.
Anh nghe tiếng vỡ kia, mới dần dần tỉnh lại. Anh nhìn cô, bước chân tập tễnh chạy về phía cô, mắt anh vằn đỏ nói với cô.
Anh nói cái gì với cô?
À, đúng, anh nói, Cố Lan San, lúc tôi yêu cô, cô nói cái gì sẽ là cái đó, còn khi tôi ghét cô, cô sẽ chẳng nhằm nhò gì cả!
Anh yêu cô, anh không tin cô không biết.
Chỉ là anh không biết mở miệng như thế nào.
Anh một mực nghĩ làm sao để nói với cô ba chữ “Tôi yêu em”, nhưng không nghĩ tới, anh lại nói ra lời như vậy.
Đó là lần cuối cùng của anh, cũng là lần đầu tiên anh nói với cô “Tôi yêu cô“.
Cái gì gọi là giết địch 800 tự hại một ngàn?
“Một lần kia” chính là như thế.
Thật ra thì sau “một lần kia”, anh biết, anh biết mình hoàn toàn không còn hy vọng với cô……
Khi anh đối xử tốt với cô như vậy, cô cũng chẳng yêu anh hơn. Anh cho cô một cái tát, cô sao có thể sẽ yêu anh chứ?
Một lần kia, anh đã chết lòng rồi.
Nhưng không, anh đã dùng em trai đang sống thực vật trong bệnh viện của cô,lấy điểm yếu thiếu tiền của cô để uy hiếp, buộc chặt cô ở chung một chỗvới mình.