Nói tới câu dẫn đàn ông, ngay cả Tiêu Họa Thủy cũng không am hiểu sâu được như Lan Phi.
Bởi vì Tiêu Họa Thủy căn bản không tốn sức gì, một ánh mắt, một nụ cười duyên là có thể khiến làm cho nam nhân thần hồn điên đảo. Còn Lan Phi thì khác, hậu cung 3000 giai lệ tranh sủng, chỉ có mỗi khuôn mặt xinh đẹp thì làm sao mà đủ?
Trên đời có biết bao nhiêu nữ nhân xinh đẹp, muốn bộc lộ nổi lên giữa hậu cung khổng lồ, Lan Phi tự nhiên có chỗ hơn người của nàng!
Nàng biết rõ không được Chu Hằng cho phép, nàng tuyệt đối không thể rời khỏi chỗ này. Mà từ lúc nàng bị bắt cũng đã qua một tháng, hiện giờ dù nàng trở về hoàng cung, khẳng định Nam Cung Hoành cũng sẽ cho rằng nàng bị chơi tới tàn rồi – dù nàng chỉ xảy ra một lần quan hệ với Chu Hằng.
Nhất định phải lập được công lớn mới trở về, bằng không vận mệnh đợi sẵn nàng sẽ không tốt hơn bị giam cầm trong này bao nhiêu, thậm chí có thể bị bí mật xử quyết!
Cho nên, nàng nhất định phải lấy lòng Chu Hằng, làm hắn tin tưởng mình quả thật cam lòng làm nô, mới tìm được cơ hội xử lý hắn, cướp lấy Cửu Huyền Thí Luyện Tháp.
Làm hậu phi chìm trong tranh quyền đoạt vị lâu dài, mỉm cười đẩy đưa với kẻ địch cùng không tính là gì, nên biết trong lòng nàng hận không thể đem Anh Phi, Vũ Phi nghiền xương thành tro, nhưng khi gặp mặt hai người đó còn không phải chào hỏi thân thiết như tỷ muội, thậm chí còn phải hầu hạ Nam Cung Hoành trên cùng một giường.
Bốp!
Chu Hằng một bạt tay đánh văng Lan Phi sang một bên, hắn chỉ thu nữ nô, tự nhiên không cần hòa nhã gì với Lan Phi. Nếu không phải xảy ra quan hệ sai lầm, hắn đã sớm làm thịt nữ nhân độc ác này.
Hắn trực tiếp lên lầu hai, thân là chủ nhân Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, không được hắn cho phép, không ai có thể tiến vào nơi này.
Ngồi xuống, Chu Hằng bắt đầu luyện hóa lực lượng trong hắc kiếm.
Sôi trào như biển, dao động như sóng triều.
Linh lực nhanh chóng chảy vào trong đan điền trống trải, không gian hỗn độn đến nửa ngày sau cuối cùng nhồi đầy, có thể xông lên Sơ Phân tam trọng thiên.
Thần thức Chu Hằng hóa thành hình, tay cầm hắc kiếm không ngừng múa lên trong không gian đan điền, lại mở rộng thế giới hỗn độn này.
Lăng Thiên Cửu Thức ẩn chứa kỳ bí thiên địa, trình tự vượt xa Sơ Phân Cảnh, mỗi lần Chu Hằng thi triển Lăng Thiên Cửu Thức có một loại thấu hiểu đại đạo, nối liền thiên địa, thậm chí có cảm giác ngự trị trên thiên địa.
Tuyệt vời, kỳ diệu!
Ầm ầm ầm, không gian hỗn độn không ngừng rung động mạnh, Lăng Thiên Cửu Thức thúc đẩy, khoảng cách giữa hai đầu trên dưới lại mở rộng ra.
Ta dùng kiếm chém chín tầng trời!
Chu Hằng liên tục thét dài, không gian đan điền không ngừng mở rộng, mở rộng, mở rộng ra, cuối cùng cứng lại định hình.
Sơ Phân tam trọng thiên!
Linh khí thiên địa lập tức tuôn ra, cọ rửa thân thể Chu Hằng, củng cố cảnh giới, tăng lên cường độ thân thể hắn thêm một bước.
Hơn nửa buổi sau, Chu Hằng ngừng lại, hắn đã hoàn toàn củng cố Sơ Phân tam trọng thiên.
Hắn trực tiếp lóe lên ra khỏi Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, căn bản quên mất sự tồn tại của Lan Phi.
—- Hắn không bài xích nữ sắc, thậm chí ngẫu nhiên cũng chìm đắm trong đó, nhưng tính tự kiềm chế vẫn còn khá mạnh. Nếu không phải gặp vưu vật trời sinh như Tiêu Họa Thủy, cho dù một năm hắn không chạm nữ sắc cũng sẽ không nhớ nhung chút nào.
Theo tiểu cảnh giới tăng lên, ba đạo lực huyết mạch lại có tăng lên rõ ràng, lửa tím và hóa thân kim loại đều đạt tới Địa linh thể nhị tinh, còn huyết mạch Thanh Long thì đạt đến Thiên linh thể ngũ tinh!
Hắn tiện thể nhấc tay, một đóa hoa sen tám màu tự nhiên hiện ra, phát tán một loại xinh đẹp nguy hiểm, có sức dụ dỗ yêu dị như thiêu thân lao đầu vào lửa.
Ngũ Hành Liên Hoa Phá chính là võ kỹ Địa cấp thượng phẩm, hoa sen tám màu dù không đạt đến trình tự Thiên cấp thượng phẩm, nhưng Thiên cấp trung phẩm cũng tuyệt đối không thành vấn đề. Mà hiện tại hắn đã là Sơ Phân tam trọng thiên, có được lực lượng gấp 40 lần Sơ Phân Cảnh bình thường, lại thi triển Ngũ Hành Liên Hoa Phá, vậy thì ngay cả Ích Địa Cảnh cũng có thể đánh một trận!
Hắn không chờ nổi muốn tìm một con yêu thú Ích Địa Cảnh đánh một trận, nếu như có thể chém giết, vậy thì phạm vi săn bắn của hắn sẽ mở rộng hơn nhiều.
Nửa ngày sau, hắn gặp bốn con Lôi Bạo Thú Ích Địa Cảnh, đây là yêu thú có ở bên ngoài, tuy nhiên Lôi Bạo Thú chỗ này kỳ quái hơn, toàn thân xanh biếc, không giống những con ở ngoài có màu đỏ tím.
Yêu thú tự nhiên sẽ không thu liễm khí tức, Chu Hằng ước đoán thử, cảnh giới bốn con Lôi Bạo Thú này đều là Ích Địa nhất trọng thiên.
Dù sao có Tấn Vân Lưu Quang Bộ, có Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, hắn không chút do dự đánh ra ngoài.
Bốn con yêu thú kia đang ngủ gật, với thần thức Ích Địa Cảnh cảm ứng tự nhiên đã phát hiện Chu Hằng xâm nhập từ cách xa trăm trượng. Khi chúng phát hiện ra Chu Hằng chỉ là con kiến Sơ Phân Cảnh, không khỏi cùng nhau nổi giận, mũi phun ra dòng khí màu xanh.
Loài người chú trọng địa vị, nếu có võ giả Tụ Linh Cảnh dám thất lễ với Sơ Phân Cảnh, như vậy tuyệt đối sẽ xui tận mạng, xử lý thế nào phải xem tâm tình của vị Sơ Phân Cảnh kia. Còn ở trong thế giới yêu thú, chế độ cấp bậc này càng thêm nghiêm ngặt!
Xông lên khiêu khích, vậy có nghĩa là chết!
Bốn con Lôi Bạo Thú đồng thời xông về phía Chu Hằng, yêu thú sẽ không nói thể diện gì, Chu Hằng ở trong mắt chúng chỉ là con mồi mà thôi.
Cho dù Chu Hằng có lòng tin đánh một trận với Ích Địa Cảnh, nhưng cũng không cho rằng có thể đối phó cùng lúc bốn con yêu thú Ích Địa Cảnh, vội vàng thi triển Tấn Vân Lưu Quang Bộ xoay chuyển, tấn công một con Lôi Bạo Thú trong đó.
Hoa sen tám màu hiện ra, hắn quát khẽ một tiếng “Đi!”, đóa hoa sen xinh đẹp nhưng nguy hiểm này lập tức bắn về phía con Lôi Bạo Thú đó.
Ầm!
Một tiếng nổ đáng sợ, bùn đất xanh biếc bắn lên trời, con Lôi Bạo Thú kia bị mạnh mẽ đánh bay ba trượng, trên người có thêm mấy vết máu loang lổ, nhưng khí tức không suy yếu, ngược lại càng thêm cuồng bạo.
Thân hình Chu Hằng lóe lên, bắn ra khỏi vòng vây ba con Lôi Bạo Thú.
Hắn nhướng mày, uy lực hoa sen tám màu quả thật có thể chống lại Ích Địa nhất trọng thiên, nhưng cũng chỉ có thể chống đỡ, không thể đánh bại kẻ địch! Mà hắn ở trong vòng vây bốn con yêu thú Ích Địa Cảnh, nhất định phải duy trì Tấn Vân Lưu Quang Bộ ở mức cực nhanh, thời gian dài thì khẳng định hao hết lực lượng!
Nếu như một chọi một, hắn dốc toàn lực có thể xử lý một con, nhưng mà bốn con… không có chút hy vọng!
Đáng tiếc!
Chu Hằng không chút do dự quay đầu bỏ chạy, thân hình nhảy lên, nháy mắt đi xa mấy dặm, sau đó tiến vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, mặc kệ mũi của đám yêu thú thính cỡ nào cũng không có khả năng tìm tới hắn.
Lại vòng vo trong này nửa tháng, Chu Hằng chỉ chém giết bảy con yêu thú Sơ Phân Cảnh liền không còn thu hoạch, võ giả chỗ này thật là nhiều quá!
Ngẫm nghĩ, Chu Hằng quyết định rời đi, nơi này có truyền thừa Kết Thai Cảnh, thậm chí Hóa Thần Cảnh hay không thì chưa biết, nhưng khẳng định hắn bây giờ không thể chạm tới. So với mơ tưởng những chuyện hư vô mờ ảo này, còn không bằng thành thật tăng lên tu vi của mình.
Home » Story » kiếm động cửu thiên » Chương 142: Sơ Phân Tam Trọng Thiên