Một lát sau ,
– Đến lúc phải đi rồi Thiên Vũ công tử .
– Bây……. bây giờ sao ???
– Đúng vậy ! Không thể chậm trễ mong Thiên Vũ công tử đi theo ta !
Đột nhiên Thiên Vũ liền tức tốc ba chân bốn cẳng bỏ chạy thì bì Hàn Đức bắt được và lên tiếng cảnh cáo .
– Đừng có làm khó cả ta lẫn ông ấy có chắc thì chỉ có trách con quá ham đánh nhau với kẻ mạnh hơn mình mà quên đi việc nâng cao thể chất của mình lên việc lần này đến tai của người rồi nên ta cũng chỉ biết chấp hành theo thôi phận làm sư phụ ta cũng chỉ muốn tốt cho con thôi Thiên Vũ à !
Thế là Thiên Vũ bị đưa đi ngay trước mặt mọi người sự bất lực đến tuyệt vọng Chu Phúc liền lên tiếng an ủi .
– Dù đệ có thể đi được bao xa đi chăng nữa đừng quên bọn ta luôn chờ đệ trở về Thiên Vũ bọn ta chờ đệ hoàn thành nó !
– Chu Phúc đại ca ! Chờ đệ đệ nhất định sẽ trở về và lợi hại hơn mọi người đấy !
Ở phía xa xa kia một ngọn núi cao chót vót sừng sững hiên ngang kia mập mờ trong sương mù kia để lộ ra một căn nhà nhỏ ở trên đỉnh núi .
– Long Tử phía trước chính là nơi mà Long Hoàng đã an bài cho người tu luyện hi vọng sau 2 tháng sẽ có kết quả như người mong muốn và kì hạn 3 năm gặp lại Tuyết Băng tiểu thư cũng sẽ được rút ngắn lại còn về phần tu luyện ra sao thì phải xem tên đó làm thế nào đã .
– Thúc đưa ta tới gặp Võ Chung thúc thúc sao ???
– Đúng vậy ! Hiện tại ta còn có một số chuyện cần phải giải quyết nên chỉ có thể đưa người đến đây thôi , Long Tử , bảo trọng !
– Ừm , thúc đi đi !
Thiên Vũ nhảy thẳng xuống phía dưới mặt đất rồi tiến vào bên trong căn nhà đó .
– Võ Chung thúc thúc ta đến tìm thúc đây !
-……… ???
– Kì lạ chẳng lẽ là đi vắng rồi sao ??? Thôi kệ tranh thủ thời gian này tu luyện vậy !
Một lát sau ,
– Long Tử ???
Một lão già ăn mặc rách rưới tay cầm cuốc như thể vừa đi làm về vậy thấy Thiên Vũ thì lập tức chạy nhanh đến cung kính hành lễ .
– Không biết Long Tử đích thân đến đây lão phu thất lễ mong Long Tử trách phạt .
– Thúc không làm gì sai cả có trách chỉ trách ta đến quá sớm nên tranh thủ tu luyện đợi thúc về thôi , hơn nữa ở đây chỉ có ta và thúc thôi cứ gọi ta một tiếng Thiên Vũ là được rồi !
Võ Chung ngơ ngác một lúc rồi định thần lại nói .
– Vậy thì chúng ta vào trong vừa ăn vừa nói chuyện nhé !
…….. !!!
– Ừm , ta đại khái đã hiểu rõ nguyên nhân của vụ việc lần này rồi có nhiều khả năng là căn cơ thứ 6 kia là do Long Hoàng đích thân làm ra nhằm mục đích giúp cho Long Tử mạnh lên về mọi khía cạnh của bản thân nhưng lại quên đi phần thân thể của Long Tử không thể nào chịu đựng được sức mạnh của căn cơ mỗi khi học mà mở ra cho nên sáng sớm ngày mai người theo ta đi đến một nơi nơi này cũng rất hữu dụng giúp người đột phá được không ít đâu !
– Rốt cuộc đó là nơi nào vậy sao ta lại không biết đến nó ???
– Là thác nước ở sâu bên trong một hang động ngầm ta phát hiện ra được nơi đó rất dồi dào sức sống ta thường hay tới đó tu luyện nên trong nửa năm qua đã đột phá không ít giờ cũng chỉ cách Chân Mệnh Kiếm một bước nữa thôi không biết Long Tử tu vi ra sao rồi ???
– Bát Tinh Khí Kiếm !
– Ừm , cũng không tồi đến mức đó chắc người đánh nhau với kẻ khác nhiều hơn là tu luyện nâng cao tu vi đây mà chẳng trách Long Hoàng bảo người đến tìm ta . Mà thôi việc quan trọng cứ để ngày mai tính bây giờ thì người hãy nghỉ ngơi cho thật tốt ngày mai sẽ xuống núi đến đó .
– Vậy , những ngày sắp tới làm phiền thúc rồi !
– Hahahaha !!! Không cần thiết phải nói vậy đâu dù gì lão già này cũng chẳng còn mấy chục năm nữa cũng đủ để thấy người đứng trên đỉnh của vạn người rồi !!!
Và rồi thời gian cứ thế dần dần trôi qua rất nhanh chóng ai nấy cũng đã gắng sức rèn luyện bản thân nâng cao tu vi thực lực của bản thân mình và Thiên Vũ cũng vậy đã nhiều ngày trôi qua cậu vẫn miệt mài tu luyện bên trong hang động không ngừng nghỉ cho đến khi sáng tạo ra căn cơ cho riêng mình .
– Ya…… !!!
– Xoẹt Xoẹt Xoẹt Xoẹt….. !!!
– Ầm Ầm Ầm Ầm Ầm……. !!!
– Hộc hộc hộc……!!!
– Cuối cùng cũng đã hoàn thành nó rồi căn cơ của riêng ta một sức mạnh hoàn toàn thuộc về chính ta không thuộc về ai khác .
– Bộp Bộp Bộp Bộp…… !!!
Một tràng vỗ tay vang lên như đang khích lệ tinh thần cho Thiên Vũ , bất giác Thiên Vũ quay đầu lại thì bóng dáng quen thuộc đó ở ngay trước mặt cậu cậu liền tức tốc chạy đến ôm chầm lấy rưng rưng nước mắt rồi nói .
– Mẫu thân !!! Con cứ tưởng người bận rất nhiều chuyện nên không thể đến thăm con được nữa chứ con đã rất cố gắng nỗ lực không ngừng nghỉ rồi cũng đã có thành quả rất tốt người xem con bây giờ đã là Ngưng Kiếm Tam Tinh rồi !
– Ta cũng cảm thấy rõ rệt điều đó trên gương mặt của con rồi Vũ nhi con hẳn là vất vả lắm !