Chậc chậc chậc!
Kẻ xem từ tứ phương nhìn thấy cảnh tượng này đều bất giác tặc lưỡi: “Hai người này là súc sinh ư? Tung ra đại chiêu chí mạng thế này, linh lực phải dồi dào nhường nào!”
“Nếu là cảnh giới Không Minh tầng thứ nhất bình thường, cho dù có đan hải thì cũng cạn kiệt linh lực từ lâu rồi”.
“Nếu không sao lại nói bọn họ lợi hại chứ? Ai cũng ghê gớm!”
“Gương Hoá Vạn Thiên, Cửu Chuyển Huyền Linh”, giữa những tiếng bàn tán, Cơ Tuyết Băng hoá thân thành người trong gương đã hô lên, cô ta vung tay chỉ vào Doãn Chí Bình đang chiến đấu với Diệp Thành ở nơi xa.
Ùng!
Đột nhiên Cửu Thiên Huyền Linh Gương rung lên dữ dội.
Sau đó có tiếng sát kiếm vang lên, một đạo thần mang bắn ra từ trong gương, quanh thần mang được thần quang ba màu bao phủ, mang theo uy lực huỷ diệt, đâm xuyên không gian hư vô, bắn thẳng tới Doãn Chí Bình.
Cảm nhận được sự đáng sợ của thần mang đó, Doãn Chí Bình đang đối đầu với Diệp Thành chợt lộ vẻ kinh hãi.
Thái Hư Động!
Doãn Chí Bình lại vung tay lên, vòng xoáy kết nối với hố đen không gian xuất hiện, di chuyển thần mang của Cơ Tuyết Băng vào đó.
“Ngươi coi là ta không tồn tại đấy à?”, Diệp Thành lại lao tới, vung ra một chiêu bá đạo.
“Chết tiệt”, vẻ mặt Doãn Chí Bình gớm ghiếc dữ tợn, nếu ngăn cản đao mang của Diệp Thành thì hắn ta chắc chắn sẽ bị thần mang của Cơ Tuyết Băng làm cho bị thương, nếu ngăn thần mang của Cơ Tuyết Băng thì rất có thể hắn ta sẽ bị Diệp Thành chém chết tại chỗ.
Trong chớp mắt, hắn ta chợt lùi lại, muốn tranh thủ thời gian để tránh hai chiêu này.
Phong ấn!
Diệp Thành một tay tạo kết ấn, thi triển bí pháp giam giữ, phong ấn hư không chu vi nghìn trượng xung quanh.