Nàng suy đoán nói.
– Sở dĩ Đinh Tử Chân an táng con gái ở đây, có khi bởi vì nơi này là chiến trường hai giới.
Lăng Hàn gật đầu:
– Ngàn tỉ năm qua, nơi này không biết chết bao nhiêu người, chảy bao nhiêu huyết, tuy ta không biết cụ thể làm sao đoàn tụ hồn phách của một người đã chết, nhưng nghĩ hẳn có quan hệ với tử vong, máu tươi, vậy chiến trường hai giới chính là địa phương thích hợp nhất.
– Ngàn tỉ năm tích lũy, phỏng chừng là đạt đến một điểm giới hạn nào đó, vì lẽ đó nơi này mới xuất hiện ở thế gian.
Thiên Phượng Thần Nữ nói theo.
– Để người sống huyết tế, hẳn là bước thứ hai a.
Lăng Hàn nói.
– Ngũ Tông có thể luyện chế Nhất Giới Đan, vậy thủ đoạn của Đinh Tử Chân càng thêm kinh người, lấy Thần linh làm tài liệu, luyện ra đại dược chân chính, đúc lại linh hồn của một người chết đi không biết bao nhiêu năm, lại chuyển thế trùng sinh.
Thiên Phượng Thần Nữ nói.
Hai người nhìn nhau một cái, đại thể có thể suy đoán ra chân tướng của chuyện này, nhưng vấn đề là, bọn họ hoàn toàn không có cách nào nhúng tay, chỉ có thể ở trong Hắc Tháp ngồi xem.
Đi ra ngoài, một con đường chết!
– Hi vọng con thỏ cùng lão nhân sâm háo sắc kia không có chuyện gì, đám người Vô Diện đã chạy xa, hẳn là không sao.
Lăng Hàn thở dài.
– Ân.
Thiên Phượng Thần Nữ gật đầu.
Đám Vương giả Vô Diện chạy trốn nhanh, thực lực lại tương đối bất phàm, chạy đi hẳn không có vấn đề. Mà con thỏ cùng lão nhân sâm tuy cảnh giới không cao, nhưng làm người cực kỳ trơn trượt, công lực chạy trốn nhất lưu, chỉ nói năng lực chạy trối chết, thì có thể so với Tinh Thần Cảnh.
– Có điều Tử Nguyệt Thần Nữ liền…
Hai người Lăng Hàn đồng thời mở miệng, nhưng lại lập tức im bặt.
Bọn họ đều nhận ân huệ của Tử Nguyệt Thần Nữ, nhưng dưới tình huống trước mắt, bọn họ căn bản không thể đi ra ngoài cứu Tử Nguyệt Thần Nữ, điều này làm cho trong lòng bọn họ không dễ chịu, đồng thời cũng sản sinh phẫn nộ với Đinh Tử Chân.
Ngươi phục sinh con gái là một chuyện, nhưng để nhiều người đánh đổi mạng sống như vậy, cũng quá phát điên.
Từ một ý nghĩa nào đó mà nói, Đinh Tử Chân không khác Ngũ Tông, cũng chôn giết vô số sinh linh.
Đùng, đùng, đùng, từng vị cường giả thiêu đốt hết sinh mệnh, thân thể ngã xuống, ở bề ngoài xem không có một chút xíu tổn thương, nhưng trên thực tế, linh hồn của bọn họ đã không còn, bị chết triệt triệt để để.
Ầm!
Trong quan tài cổ lần thứ hai phun ra một cột sáng, còn lớn hơn cột sáng trước, mà ở trong cột sáng, một bóng người chậm rãi bay lên, tứ chi rủ xuống, phảng phất ngủ say, lại phảng phất như đang hôn mê.
Đây là một cô gái, nhưng hiện tại chỉ còn da bọc xương, mặc quần dài màu xanh biếc, ở trong gió nhẹ nhàng tung bay.
Chuyện quái dị xuất hiện, làn da của nàng đang trở nên đẫy đà, thật giống như có một luồng sinh mệnh truyền vào thân thể của nàng, từ chân phải bắt đầu, da dẻ khô héo cấp tốc trở nên thủy nộn, sau đó đi lên, nhưng chỉ giới hạn ở nửa người.
Nhưng có thể rõ ràng nhìn thấy, cái mông của nàng nguyên bản khô quắt chậm rãi vểnh lên, rắn chắc, tròn trịa, mà ngực cũng chậm chậm đứng thẳng, có khe núi, độ cong kinh người.
Cuối cùng là mặt, môi anh đào như lửa, gò má như ngọc, tóc đen cũng khôi phục ánh sáng lộng lẫy, hiển lộ ra đường viền mỹ lệ.
Nhưng cái này chỉ có nửa bên.
Vèo, cột sáng đột nhiên biến mất, nữ tử kia vẫn đứng ở giữa không trung như cũ.
Mí mắt nàng run lên, mở hai mắt ra.
